Information

Còn một lần chơi xích đu cuối cùng trước khi bạn quên đi nơi này mãi mãi.
Name: "Trái Đất Công Xưởng Earthjump™"
Author: kryptokram
Rating: 3/3
Created at: Sat Dec 11 2021
SURVIVAL DIFFICULTY: Cấp Trái Đất
🔶 Chào Mừng
🔶 Về
🔶 Tới Nhà
Level 142 là Nhà. Hoặc ít nhất, là cái cuối cùng.
Mô Tả

Đây là những gì còn sót lại.
Bạn có nhớ thiên đàng như thế nào, trước khi trở nên xám xịt chưa? Bạn có nhớ nhịp tim của cát, khi chúng vuốt ve bàn chân không tỳ vết của bạn hoặc sự tươi mát của đại dương bao la, cảm giác khi khám phá ra đó là một người bạn, chứ không phải một con quái vật?
Bạn có nhớ thiên đàng như thế nào, trước khi trở nên xám xịt chưa? Bạn có nhớ nhịp tim của cát, khi chúng vuốt ve bàn chân không tỳ vết của bạn hoặc sự tươi mát của đại dương bao la, cảm giác khi khám phá ra đó là một người bạn, chứ không phải một con quái vật?
Bạn có nhớ ra chúng tôi không? Bởi vì chúng tôi nhớ bạn rất rõ đấy.
Hãy quay lại với chúng tôi đi. Về với Trái Đất. Về với nhà.
Có thể bạn không nhận ra, nhưng những bông hoa trong khu vườn của mẹ bạn, chúng tiếp cho bạn dũng khí mỗi khi bạn bước qua cảnh cổng trắng đó. Hoa đủ các loại màu, đặc biệt là màu mà bạn thích nhất. Đỏ, xanh, trắng và 01100010 01101001 01101110 01100001 01110010 01111001.
Càng lớn lên, thì bạn càng rời xa chúng tôi, mỗi khi bạn đi qua những đường hầm thay đổi thực tại đó, thì nó càng khó để 01110010 01100101 01101101 01100101 01101101 01100010 01100101 01110010 chúng tôi. Chúng tôi đang dần bị trôi mất đi. Làm ơn, chỉ một lần cuối thôi. Trượt xuống cái cầu trượt đó một lần cuối thôi. Mở hộp đồ ăn của bạn và sẻ chia những miếng bim bim đó. Quả bóng, quả bóng, nhặt nó lên, và giữ lấy nó. 01101000 01110101 01110010 01110010 01111001.
Đúng vậy, đúng vậy. Những nếp nhăn và quần áo bị ăn mòn. Những hạt bụi từ sân bóng chày rơi vương vãi khắp khu phố. Hay là chỗ công viên ngang qua dòng sông đó nhỉ…?
Bạn đang băn khoăn mọi người đâu hết rồi ư? Tại sao trường mẫu giáo lại vắng vẻ vậy ư? Khu phố không một bóng người? Chắc hẳn bạn đã quên rồi. Chúng ta là những kẻ cuối cùng còn sót lại. Cái cây đơn độc với lốp xe treo lên. Hàng rào trắng vây quanh túp lều đó. Những bông hoa thẳng tắp theo một hàng. Chúng tôi là những thứ duy nhất mà bạn còn nhớ. Và chúng tôi cũng là những người duy nhất còn nhớ bạn. Chúng tôi đã đợi, đợi bạn quay trở về, nhưng bạn đã không trở về, ít nhất là đến bây giờ. Tất cả mọi người đều đã rời đi rồi. Người bạn thân nhất của bạn chuyển nhà và quên hết về bạn. Tình đầu của bạn lớn lên và kết hôn với một người khác. Còn ông bà của bạn thì chết hết.
Vậy, tôi là ai á? Tôi chính là người bạn cũ của bạn đây. Người mà bố mẹ bạn hay bảo rằng đó chỉ là tưởng tượng thôi. Bạn không nhận ra chất giọng này ư…?
Làm ơn, hãy ở lại với chúng tôi một lần cuối thôi. Những món đồ chơi cũ của bạn, Chiếc Ti Vi đã chiếu những chương trình mà bạn thích. Chúng tôi muốn nhìn bạn lớn lên. Ôi thật tuyệt vời làm sao.
…Chờ đã, cái gì vậy?
Đừng nói rằng, bạn đang khóc nhé. Không, không thể nào. Bạn nên vui mới phải chứ, bạn luôn luôn vui vẻ mà. Gương mặt bạn lúc nào cũng sáng ngời với—
Không, đừng khóc! Việc này đáng lẽ không nên xảy ra chứ! Chất lỏng đó! Nước mắt của bạn! Nó sẽ làm 01110011 01101000 01101111 01110010 01110100 00101101 01100011 01101001 01110010 01100011 01110101 01101001 01110100 00100000 01110100 01101000 01100101 00100000 01101000 01100101 01100001 01100100 01110011 01100101 01110100…
Lối Thoát
Đến lúc phải tỉnh dậy rồi đấy.
Tạo ra bởi Kitty Rika
Bức Tường của Trường Mẫu Giáo
Khu Vui Chơi
Công XƯởng
Dịch bởi kryptokram