Information
.png)
Giường của SCP-3887-A dưới ảnh hưởng của SCP-3887-B
Name: Quái Vật Dưới Gầm Giường
Author: Hieutran2004
Rating: 5/5
Created at: Sat May 29 2021
Mã vật thể: SCP-3887
Phân loại: Euclid
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-3887-A hiện đang cư trú trong một buồng quản thúc dạng người tiêu chuẩn tại Điểm-17. Gương một chiều sẽ được đặt ở phía đối diện của giường. Luôn phải có ít nhất hai nhân sự có mặt trong phòng quan sát. Vitamin sẽ được trộn cùng thức ăn hằng ngày của SCP-3887-A do vấn đề sức khoẻ của nó.
Để duy trì sức khỏe tâm thần của SCP-3887-A và đảm bảo sự hợp tác của nó, nó được phép điều khiển hệ thống đèn trong buồng quản thúc. Trong trường hợp khẩn cấp, quyền tắt mở các đèn nói trên vẫn có thể bị tước bỏ bởi nhân sự trong phòng quan sát nhằm hạn chế hành vi hung hăng từ SCP-3887-B. SCP-3887-A phải được cung cấp tất mới ba ngày một lần.
Kể từ khi bị quản thúc, SCP-3887-A đã đưa ra những yêu cầu sau:
SCP-3887-B là một thực thể dạng người cao 2,35 mét với làn da màu xanh xám. Nó có hai chiếc sừng dài mọc từ trán giống với loài Oryx dammah (linh dương sừng kiếm), và mái tóc đen dài ở trên từ đầu, cổ và bả vai. Mắt của SCP-3887-B có màng cứng màu vàng, không nhìn thấy đồng tử. Miệng của SCP-3887-B có ba hàng răng nanh, có hình dạng và cách sắp xếp tương tự như loài Carcharias taurus (cá mập bò). SCP-3887-B có cánh tay thon dài, buộc nó phải luôn ở tư thế khom người và di chuyển bằng bốn chân. Nó sở hữu một cái đuôi dài không có lông, tương tự như loài Rattus norvegicus (chuột). SCP-3887-B sở hữu cơ quan sinh sản của cả nam và nữ.
Tuy các thử nghiệm đã chỉ ra rằng SCP-3887 có thể sử dụng mọi loại hoá chất và vật liệu mà nó được đưa làm thực phẩm, nhưng nó chỉ thể hiện sự hứng thú với tất của SCP-3887-A. SCP-3887-B ban đầu được cho là có khả năng xuất hiện ở mọi vùng tối trong bán kính 5 mét xung quanh SCP-3887-A, nhưng nó đặc biệt ưa thích vị trí dưới gầm giường; các thử nghiệm kĩ hơn ghi nhận rằng SCP-3887-B luôn có thể xuất hiện ở nơi mà SCP-3887-A xem là giường của nó, bất kể độ lớn khoảng cách của nó với SCP-3887-A.
SCP-3887-B cực kỳ nhạy cảm với ánh sáng: da của nó sẽ nhanh chóng nổi mụn nước và xuất hiện vết thương hở nếu tiếp xúc với mức ánh sáng trên 20 Lux, khi tiếp xúc với ánh sáng SCP-3887-B sẽ chạy trốn và biến mất vào vùng tối gần nhất. Quá trình đào thoát của nó hiện vẫn chưa được hiểu rõ và đang được nghiên cứu thêm.
Phân tích DNA các mẫu mô của SCP-3887-B đã tiết lộ rằng nó có chung mã di truyền với loài Homo sapiens, Oryx dammah, Carcharias taurus, Rattus norvegicus, Rhinella marin (cóc mía), và một số thành phần di truyền không xác định. Khi SCP-3887-B xuất hiện, nó có thể làm gián đoạn hoặc làm hỏng các thiết bị ghi âm kỹ thuật số, với tần suất nhiễu ngày càng nặng khi sự xuất hiện của SCP-3887-B ngày càng rõ ràng. Mặc dù SCP-3887-B thể hiện một thái độ thù địch đối với nhân sự Tổ chức, nhưng nó lại tránh những hành động làm SCP-3887-A khó chịu.
SCP-3887-A thể hiện một tình cảm gắn bó mạnh mẽ với SCP-3887-B, và thường được quan sát có những hành động âu yếm với SCP-3887-B khi chúng ở một mình.
Sự cố 3387-A-1: SCP-3887-A và SCP-3887-B đã được thu hồi vào ngày ██/█/2014 sau khi có báo cáo về cái chết được của ██████ Robert, đồng nghiệp của SCP-3887-A vào thời điểm đó, trong một bữa tiệc. Nhân chứng tại buổi tiệc khai rằng đồng nghiệp của SCP-3887-A đã làm nhục nó ngay trước mặt khách mời bằng nhiều lời lẽ hạ thấp phẩm giá của SCP-3887-A, nhân chứng còn cho biết thêm chuyện đó thường xuyên xảy ra trong mối quan hệ của họ. Đột nhiên SCP-3887-B hiện từ dưới gầm bàn, tấn công ██████, xé đứt chân tay của cô ta, sau đó biến mất. Khi nhà chức trách đến hiện trường, SCP-3887-A vẫn đang trong tình trạng bị sốc. (Xem bản ghi thẩm vấn 3887-A-1 để biết thêm chi tiết.)
Người thẩm vấn: Đặc vụ ngầm Bellamy.
Đối tượng thẩm vấn: SCP-3887-A
Ghi chú: Cuộc thẩm vấn này được thực hiện 2 giờ sau Sự cố-3387-A-1
Đặc vụ Bellamy: Cô đang cảm thấy thế nào?SCP-3887-A: [Im lặng trong khoảng hai mươi giây] Tôi phải cảm thấy thế nào sau những gì đã xảy ra đây? Tôi không… tôi không cố ý làm vậy, tôi không muốn làm điều đó, tôi…
Đặc vụ Bellamy: Làm ơn, thưa cô, cứ từ từ.
SCP-3887-A: Không… không sao, tôi ổn, thưa sĩ quan, tôi cần phải làm cho đúng, không biết nên nói sao nhưng… tất cả là lỗi của tôi…
Đặc vụ Bellamy: Tôi hiểu… Rất tốt, có thể cô sẽ giúp chúng tôi làm sáng tỏ những gì đã xảy ra. Những nhân chứng khác nói rằng ██████ đã không đối xử tốt với cô trước khi sự việc xảy ra, có đúng không?
SCP-3887-A: Tôi… chà, vâng cô ta đã hơi hung dữ… [Im lặng trong khoảng bốn giây]
Đặc vụ Bellamy: Và sau đó thực thể đấy tấn công. Có điều gì cô có thể nói cho tôi về sinh vật đó không? Có biết tại sao nó lại tấn công ██████ không?
SCP-3887-A: Tôi tin rằng nó đang… cố gắng bảo vệ tôi? Ôi lạy Chúa… [SCP-3887-A có dấu hiệu đau khổ] Tôi… nó thật điên rồ, Tôi nghĩ có khi mình điên thật rồi nhưng… oh, anh cũng nghĩ tôi điên sao!
Đặc vụ Bellamy: Tôi cần nghe lời khai của cô trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào khác. Làm ơn, cô █████, chúng tôi cần đảm bảo rằng nó không làm bị thương bất kỳ ai khác. Có điều gì cô có thể cho chúng tôi biết không?
SCP-3887-A: Ôi không! Không, nó sẽ không đâu… nó không phải kẻ xấu, tôi thề đấy! Nó sẽ không làm tổn thương ai hết dù là một con ruồi, làm ơn… Nó- Grenda từng là ông kẹ của tôi.
Đặc vụ Bellamy: Cô vui lòng nói rõ hơn?
SCP-3887-A: C-Chà, anh biết đấy, khi còn là một đứa trẻ, anh sẽ luôn nghĩ rằng có những thứ điên rồ nào đó ẩn trong bóng tối? Khi tôi sống ở ████, nhà của cha mẹ tôi rất rất cũ… Nó là một trang trại cũ ở nông thôn, với mấy cái chuồng đầy chuột… chúng tôi thậm chí còn có một cái giếng… dù sao thì, tôi đã phát hiện ra một thứ. Bất cứ khi nào tôi đi ngủ, nó sẽ là kẻ rình rập tôi trong bóng tối. Tôi luôn nhìn thấy cảnh cái đuôi, hoặc cánh tay nhợt nhạt của nó vươn lên để tóm lấy tôi. Tôi đã trốn vào trong chăn, và … ừm, bắt đầu sợ hãi. Tôi mới chỉ là một đứa trẻ. Câu chuyện bắt đầu có phần lố bịch, phải không?
Đặc vụ Bellamy: Không sao. Làm ơn, tiếp tục đi.
SCP-3887-A: Vậy nên… c-chà, nó cứ chui vào gầm giường của tôi, trong bóng tối, di chuyển một vài thứ, xô đổ một vài thứ… nó là một kẻ xấu tính. Bố mẹ tôi thì nghĩ rằng nó chỉ là sản phẩm tưởng tượng mà tôi tạo ra để đổ lỗi khi làm vỡ thứ gì đó, mặc dù đó thực ra là lỗi của nó. Mọi chuyện diễn ra như vậy trong nhiều năm… Tôi đã là một đứa trẻ cô đơn.
Đặc vụ Bellamy: Tôi rất thông cảm. Vậy, từ khi nào cô nhận ra đó không phải thứ do mình tưởng tượng ra?
SCP-3887-A: Khi… chà, đầu tiên tôi bắt đầu ít gặp nó hơn khi lớn lên… anh còn mong đợi điều gì nữa, phải không? Nhưng khi tôi khoảng 14 tuổi, không, có lẽ 15… nó đã trở lại. Hôm đó là đêm khuya, bố mẹ tôi vẫn cãi nhau như thường lệ, tôi trốn vào phòng. Tôi nằm lên giường và… nó đã chạm vào tôi. Tôi đã rất sợ hãi, nhưng chúng tôi đã… nói chuyện. Nó đã ở bên tôi kể từ đó. Nó là một người tốt, tôi thề! Làm ơn, đây là lỗi của tôi!
Đặc vụ Bellamy: Cảm ơn đã dành thời gian, cô █████. Một số người khác sẽ trao đổi thêm với cô. Chúng tôi sẽ giữ cô ở đây cho đến lúc đó.
Sau cuộc thẩm vấn, SCP-3887-A được hộ tống đến một phòng giam trước khi gặp nhân sự Tổ Chức đến giải thích tình hình. Miễn là không làm hại SCP-3887-B, SCP-3887-A hứa sẽ hợp tác đầy đủ.
Người thẩm vấn: Ts. Tanner
Đối tượng thẩm vấn: SCP-3887-B
Ghi chú: Đây là cuộc thẩm vấn đầu tiên được thực hiện với SCP-3887-B. Cuộc thẩm vấn diễn ra trong lúc SCP-3887-A đang ngủ, sau khi họ đến trạm dừng đầu tiên ở Điểm-██. SCP-3887-B đã bắt chuyện với Tiến sĩ Tanner trong khi cô đang kiểm tra định kỳ buồng quản thúc. Đây là lần đầu tiên SCP-3887-B được quan sát.SCP-3887-B: Ngươi đang tìm cái gì đấy? Không có gì ở đây ngoại trừ cái thân già này đâu.
Ts. Tanner: Cái đé- Ta- …xin lỗi. Ta không cố ý làm phiền. Ngươi có phải là thực thể mà SCP-3887-A nhắc đến không? Ta đoán vậy.
SCP-3887-B: Ờ, phải đấy. Đừng đánh thức con bé. Cô công chúa nhỏ tội nghiệp này cần ngủ. [Tiếng lách cách không xác định] Nó không làm gì sai, tất cả là lỗi của ta.
Ts. Tanner: Ta đảm bảo với ngươi, đây không phải là một hình phạt. Bọn ta làm điều này để cô ấy có thể được an toàn và được bảo vệ. Đối với ngươi cũng vậy. Chúng ta cũng có thể giữ an toàn cho ngươi.
SCP-3887-B: Ta sẽ được an toàn cho đến chừng nào con bé vẫn ổn. Nó là con ta, và ta đã phá vỡ quá đủ quy tắc rồi. Thêm vào đó, tôi còn khiến con bé gặp rắc rối với những kẻ xung quanh…
Ts. Tanner: Ngươi có thể nói rõ hơn được không? Ý ngươi là gì khi nói SCP-3887-A là "con của ngươi"? Cô ấy không phải là con gái của ████ và ███████ ██████ sao?
SCP-3887-B: À thì, vâng, ờ! Ý ta là, mặc dù trẻ con là nguồn thức ăn ưa thích với đồng loại của ta, nhưng có một số ít, giống như ta, chỉ ăn nỗi sợ hãi, căng thẳng và lo lắng. Trong khi những kẻ khác có xu hướng… thô bạo hơn một chút. Sao nào, ai mà chả từng có một con quái vật rùng rợn sống dưới gầm giường của mình khi còn nhỏ, cả ngươi cũng thế đúng không đồ mít ướt?
Ts. Tanner: Ta không nhớ mình từng bị như vậy, không.
SCP-3887-B: …Được rồi, hơi lạ đấy. Dù sao thì, ta đã dự là sẽ được con bé cho ăn đến nó tròn mười tuổi, và sau đó chuyển sang một đứa khác; thật đơn giản, vì trẻ con là những con mồi dễ dãi. Nhưng… có vẻ ta đã bị kẹt với con bé. Nhìn nó kìa. Rất ngây thơ và đáng yêu. Nó luôn đối xử tốt với ta, ngay cả khi nó sợ hãi. Rồi con bé bắt đầu quăng cho ta mấy đôi tất để ăn nhẹ.
SCP-3887-B: [SCP-3887-B phát ra âm thanh ùng ục. Nước bọt rỉ ra từ gầm giường]
SCP-3887-B: Sau đó, con bé bắt đầu lớn lên, nó không còn gọi tên ta nữa… cho đến khi bố mẹ con bé ly hôn. Nó cần ai đó để lắng nghe và thấu hiểu.
Ts. Tanner: Vậy là, ta đoán ngươi có một mối quan hệ rất tốt với cô ấy. Ngươi có thể nói rõ hơn về những quy tắc nào mình đã vi phạm không? Các quy tắc này được lập ra bởi đồng loại của ngươi sao? Ngươi có thể cho ta biết những gì về giống loài của mình?
SCP-3887-B: Ta đã phá luật, và họ đày ta đến nơi này. Ta không thể quay lại đó. Nhưng ta vẫn có thể ra ngoài… để ta cho ngươi thấy… [Thực thể bắt đầu trồi lên từ gầm giường. Dữ liệu video bị nhiễu rất nặng, nhưng có thể thấy Tiến sĩ Tanner đã lùi lại khi SCP-3887-B xuất hiện.]
Người thẩm vấn: Ts. Garden
Đối tượng thẩm vấn: SCP-3887-ATs. Garden: Chào buổi sáng SCP-3887-A, tối qua ngủ ngon không?
SCP-3887-A: Vâng! Tôi và Grenda đã nói rất nhiều, nhưng tôi nghĩ nó đã giúp tôi ngủ được!
Ts. Garden: Thật tốt khi nghe điều đó. Bây giờ, hôm nay tôi muốn cô cho tôi biết thêm một chút về giả thuyết mà cô đã nói với tôi lần trước, về cách mà SCP-3887-B xuất hiện. Cô có ý tưởng gì chăng?
SCP-3887-A: Ah! Ừ, chắc chắn! Có thể đấy.
Ts. Garden: Được rồi, lần trước cô nói rằng mình tạo ra SCP-3887-B dựa trên thứ khiến cô sợ hãi. Cô có thể giải thích về điều đó không?
SCP-3887-A: Vâng, tất nhiên. Thực ra nó khá đơn giản… Ý tôi là, bà đã nhìn thấy Grenda, phải không? Tôi thấy nó bây giờ rất dễ thương, nhưng khi tôi còn nhỏ, nó rất đáng sợ, với mấy chiếc răng… giống như một con cá mập. Tôi nhớ bố mẹ tôi đã đưa tôi đến thủy cung một lần, và tôi nhìn thấy một con cá mập bò… mắt nó trừng lên với tôi, và mấy chiếc răng nanh đáng sợ nữa… rồi đêm đó, đoán xem, Grenda cũng mỉm cười với tôi bằng hàm răng giống y như vậy.
Ts. Garden: Tôi hiểu. Cơ thể của nó như vậy là cũng là do nỗi sợ của cô?
SCP-3887-A: Vâng, tôi đoán vậy. Tôi đã rất sợ lũ chuột bò qua các cánh đồng quanh nhà, và tôi… [SCP-3887-A tạm dừng trong 13 giây] Ý tôi là, khi tôi còn nhỏ… không thích… mấy thứ quá to. Tôi có lẽ còn sợ cả mấy bà cô với bộ ngực khủng, ít nhất đó là những gì mẹ thường nói với tôi. Nếu không tại sao Grenda lại có bộ ngực nở nang như vậy. Điều này hợp lý mà, phải không?
Ts. Garden: Chắc rồi. Vậy là, cô nghĩ mình là nguyên nhân cho sự tồn tại của SCP-3887-B? Nó phụ thuộc vào cô để tồn tại?
SCP-3887-A: Đó là giả thuyết hợp lý nhất, phải không…? Tôi đã tạo ra nó, đó là lý do tại sao nó giúp tôi, nó luôn đồng hành cùng tôi… nó không khiến tôi cảm thấy cô đơn và luôn lắng nghe tôi. Với nó, luôn có một người bạn ở bên cạnh mọi lúc mọi nơi. Ý tôi là, khi tôi không cần thì nó sẽ biến mất, và nó sẽ lại xuất hiện nếu tôi cần.
Ts. Garden: Hiểu rồi. Cảm ơn cô đã dành thời gian, SCP-3887-A, hôm nay chúng ta dừng ở đây.
Người thẩm vấn: Ts. Garden
Đối tượng thẩm vấn: SCP-3887-B
Ghi chú: Cuộc thẩm vấn được thực hiện khi SCP-3887-A đang tham gia khóa huấn luyện hàng tuần của nó.Ts. Garden: Một ngày tốt lành, SCP-3887-B.
SCP-3887-B: [Không phản ứng. Dữ liệu video bị nhiễu xác nhận thực thể hiện đang nằm dưới gầm giường.]
Ts. Garden: SCP-3887-B? Mọi chuyện ổn chứ?
SCP-3887-B: Ta đói. Ta không có tâm trạng để trả lời đâu.
Ts. Garden: Đói ư? Ta tưởng ngươi đã được SCP-3887-A cho ăn tất của cô ấy vào hôm qua. Thế vẫn chưa đủ sao?
SCP-3887-B: Tất chỉ là một bữa ăn tạm thôi, con người! Ta sống bằng cách ăn sự sợ hãi! Ngay cả khi con bé là một người lớn, █████ cũng từng có tất cả những nỗi sợ và hoang tưởng mà bất kỳ người lớn bình thường nào cũng có. Nhưng bây giờ khi nó ở đây, con bé không còn sợ nữa, bởi nó không cần phải lo lắng gì nhiều về mọi thứ xung quanh như trước, phải không?
Ts. Garden: Chà, chẳng phải ngươi rất coi trọng hạnh phúc của cô ấy sao, nên điều đó thì có gì xấu?
SCP-3887-B: Tất nhiên là vậy, nhưng ta đang chết đói ở đây! Nguồn dinh dưỡng nhỏ giọt này là không đủ! Ta cần nhiều hơn nữa!
Ts. Garden: Ta chắc rằng chúng ta có thể tìm ra giải pháp cho vấn đề này, ta sẽ báo cáo cho cấp trên. Bây giờ, về cuộc thẩm vấn-
SCP-3887-B: Ta cần phải ăn, ta cần phải ăn ngay bây giờ!
Dr. Garden: Cái đé-
Ghi chú bổ sung: Tại thời điểm này, dữ liệu camera trở nên hoàn toàn không ổn định, Tiến sĩ Walker, người đang ở trong phòng quan sát vào thời điểm đó, báo cáo rằng ông đã nhìn thấy cánh tay của SCP-3887-B trồi lên từ gầm giường và tóm lấy Tiến sĩ Garden rồi kéo cô ấy vào vùng tối, biến mất khỏi điểm. SCP-3887-A ngay lập tức được triệu tập về phòng của nó và được yêu cầu gọi ra SCP-3887-B, nhưng không có kết quả. 13 phút sau khi biến mất, Tiến sĩ Garden bất ngờ bị thải khỏi gầm giường, người bầm dập, ướt đẫm, mất giày, kính và tất, nhưng hầu như không hề hấn gì. Tiến sĩ Garden sau đó đã được thẩm vấn.
Người thẩm vấn: Ts. Walker
Đối tượng thẩm vấn: Ts. Garden
Ghi chú: Cuộc thẩm vấn này được thực hiện sau khi Ts. Garden được kiểm tra y tế sơ bộ sau các sự kiện trong Bản ghi thẩm vấn 3887-B-7.Ts. Walker: Cô cảm thấy thế nào, Amelia? Cô có chắc muốn làm điều này ngay bây giờ? Chúng ta có thể đợi sau khi cô được kiểm tra y tế và tâm thần đầy đủ nếu cô muốn.
Ts. Garden: Tôi khỏe, cám ơn. Đừng đối xử với tôi như một đứa trẻ. Hãy làm việc này cho xong.
Ts. Walker: Như cô muốn. Cô có thể cho biết điều gì đã xảy ra sau khi SCP-3887-B tóm lấy cô không?
Ts. Garden: Vâng. Sau khi thực thể đó tóm lấy tôi, tôi ngay lập tức cố gắng tự cứu lấy mình, mặc dù tôi biết rằng sẽ mình không thể thoát ra được. Nó kéo tôi xuống gầm giường cùng với nó, nhưng khi tôi ở bên dưới khung giường… như thể tôi đã xuyên qua sàn nhà vậy. Ông có biết cái cảm giác khi mình đột nhiên bị rơi xuống không? Cái cảm giác bao tử của mình bị lộn hết ra ngoài ấy? Tôi đã cảm thấy thế. Đèn trong buồng quản thúc biến mất, chỉ cong lại một màu đen. Đen như mực. Nó kéo dài… khoảng 15 giây? Đúng, 15 giây trước khi tôi chạm đất.
Ts. Walker: SCP-3887-B có ở cạnh cô suốt lúc đó không?
Ts. Garden: Nó giữ chặt lấy tôi trong khi tôi đang rơi xuống, nhưng khi chạm đất, nó biến mất. Tôi… vẫn cảm thấy nó ở đó, chỉ là tôi không thể nhìn thấy nó. Nhưng mặt khác, bây giờ tôi có thể nhìn thấy mọi thứ xung quanh. Tôi đang ở trong một hang động, có đường kính khoảng 50 mét, làm từ đá đen; giống một số loại đá granit. Có một thác nước, một cái hồ và những viên ngọc tím rải rác trên các bức tường, đúng hơn là thạch anh tím, vì chúng có thể phát sáng. Chúng giống như mấy ngọn nến nhỏ vậy. À, còn có một cái lỗ để ánh sáng mặt trời chiếu vào trên trần.
Ts. Walker: Ánh sáng mặt trời? Chà, ngạc nhiên thật. Không có gì đặc biệt ở đó nữa?
Ts. Garden: Ngược lại thì đúng hơn. Ngay sau khi nhìn lên, tôi nhận thấy có rất nhiều cái lỗ khác trên trần hang, nhưng tất cả đều không có ánh sáng. Trong khi nhìn vào ánh nắng, tôi thấy thứ có vẻ là một sợi dây thừng đang lủng lẳng trên đó. Trong hang động không có nhiều thứ, nhưng có một mặt đá lớn trên mặt nước, có lẽ đó là nơi ở của SCP-3887-B. Tôi tìm thấy hàng đống tất, một số thú nhồi bông cũ kỹ, một cây đàn vi-ô-lông nhỏ và ít nhất ba bức ảnh về SCP-3887-A.
Ts. Walker: Đã rõ. Còn SCP-3887-B?
Dr. Garden: À, vâng… thì… trong suốt cả quá trình, từ lúc rơi vào đó cho đến khi quay lại, tôi đã vô cùng sợ hãi. Tôi có thể nghe thấy thứ đó đang di chuyển trong bóng tối, rình rập tôi… Phải thừa nhận rằng, tôi thật sự cảm thấy nó sắp giết tôi. Tôi có thể nhìn thấy răng nanh của nó, đôi mắt của nó… [Ts. Garden im lặng trong 5 giây] Móng vuốt của nó. Xin lỗi. Tôi đã chạy tán loạn và la hét. Tôi thậm chí còn rơi xuống nước, mất giày trong cái ao chết tiệt đó! Tôi đã cố gắng tìm một cái lỗ nào đó để trốn vào, và tôi cũng chả biết mình đã té ngã bao nhiêu lần, tôi cố gắng chạy khỏi SCP-3887-B… Thật kinh khủng, dù tôi chưa thực sự thấy nó một lần.
Ts. Walker: Và cô đã thoát khỏi đó bằng cách nào?
Ts. Garden: Chà… tôi bất ngờ bị SCP-3887-B tóm lấy. Nó đột nhiên xuất hiện từ trong bóng tối, lúc đó tôi sợ hãi đến mức không thấy nó đang đến gần. Nó nhấc tôi lên… Tôi nghĩ mấy chiếc răng nanh lởm chởm đó đang mỉm cười… Tôi đã nghĩ nó nhấc tôi lên cao như vậy để tiện ăn thịt hơn. Nhưng thay vào đó, nó kéo tất của tôi ra, rồi ngấu nghiến chúng… kèm theo một câu "cảm ơn", trước khi ném tôi vào một cái lỗ trên trần hang. Tôi cảm thấy như bị hút đi, bóng tối lại kéo đến… và điều tiếp theo tôi nhớ, tôi đã quay lại gầm giường, với mọi người ở xung quanh.
Ts. Walker: Tôi hiểu. Cám ơn, Amelia. Cuộc thẩm vấn kết thúc ở đây.
Ghi chú bổ sung: Sau sự cố, SCP-3887-A và SCP-3887-B được quan sát thấy nói chuyện với nhau. SCP-3887-A đã chuyển lời xin lỗi của SCP-3887-B tới Tiến sĩ Garden. Cho đến nay, SCP-3887-B vẫn từ chối đưa thêm bất kỳ ai khác vào nhà của nó.