Information

Ảnh chụp SCP-6813. Khoảng năm 1944
Name: Giai Điệu Bùng Cháy
Author: Tutel
Rating: 4/4
Created at: Mon Jan 23 2023
Mã vật thể: SCP-6813
Cấp độ Đe dọa: Cam ●
Phân loại: Có khả năng Neutralized [Xem Sự Cố 6813]
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-6813 hiện không được quản thúc. Một vài đặc vụ thực địa phải được đặt xung quan biên giới Đức và Nga nhằm theo dõi báo cáo phát hiện xe tăng nào. Tất cả các nhân chứng đều phải bị tạm giữ và cấp thuốc lú Cấp A trước khi được thả.
Mô tả: SCP-6813 là một thực thể quang phổ có hình dạng là một chiếc xe tăng Panzer VI Tiger của Đức. SCP-6813 có một vài vết cháy ở các vị trí khác nhau trên thân xe cũng như một vài lỗ thủng khác nhau ở tháp pháo, có khả năng là các hư hại trong quá trình chiến đấu.
SCP-6813 có khả năng xuất hiện ở các địa điểm khác nhau mặc dù không kíp lái nào bên trong được ghi nhận, SCP-6813 có đầy đủ các khả năng như những mẫu tăng cùng loại. SCP-6813 không thể trực tiếp xuất hiện trong tầm nhìn của con người.
Những ghi chép của người Đức được tìm thấy sau Chiến tranh Thế giới Thứ hai cho biết SCP-6813 được sản xuất trong năm 1943 và được đưa vào phục vụ trong năm 1944 với định danh Panzerbefehlswagen Tiger (P) 0031. Những tài liệu sót lại tiết lộ xa trưởng là Hauptmann Grillenberg.
Phụ lục 6813-1: Bản ghi sau là cuộc phỏng vấn được thực hiện vào năm 1948, Đại tá Pavel là đặc vụ của Tổ Chức thuộc nhánh Nga phỏng vấn Hạ Sĩ Vladimir Brisvyak, người đã chạm trán SCP-6816 vài lần trong khoảng những năm 1944 và 1945.
[Bắt Đầu Ghi]
Đại tá Pavel: Chào đồng chí Brisvyak, cảm ơn vì đã dành ra chút thời gian để trả lời một số câu hỏi của tôi liên quan đến những lần chạm trán mà anh đã nhắc đến trong báo cáo trước đây của mình. Nhằm phục vụ cho bản ghi, đồng chí có thể tường thuật lại bản báo cáo được không ?
Hạ sĩ Brisvyak: Được chứ thưa Đại tá. Năm 1944, chúng tôi phục kích đã một chiếc xe tăng, một chiếc Tiger 'lừng danh'. Chúng tôi thấy nó có mỗi một mình và nghĩ rằng nó đã bị tách ra khỏi lực lượng của mình vì bọn tôi chiếm vị trí đó khá nhanh. Dù sao thì chúng tôi cũng đã giao chiến nó – cuối cùng, chiếc xe tăng đã bốc cháy sau khi cố gắng rút lui. Vài người thuộc kíp lái đã cố gắng thoát ra nhưng đều bị bắn hạ bởi súng máy…
Một người bạn của tôi chỉ huy trung đội thiết giáp của chúng tôi ngày hôm đó [ngập ngừng] Dimitri Markov, ra lệnh tất cả mọi người tiếp tục xả đạn vào nó, không cho thứ đó bất kì cơ hội sống nào. Khi màn mưa đạn kết thúc, nó biến dạng nến nỗi trông còn chẳng ra hình thù của một cái xe tăng, tôi nhảy ra khỏi chiếc T-34 của mình để xem còn ai sống sót không, mà không biết chắc mình sắp phải đối mặt với điều gì.[Hắng giọng]
Ngọn lửa lúc đó đã được dập tắt, có vẻ như kíp lái đã làm cố hết sức để cứu lấy cái mạng của mình. Khi tôi mở nắp khoang lái, tôi gần như nôn ngay tại chỗ, khoang chiến đấu còn dính đầy những mảnh thịt, thứ khiến tôi thấy kinh hoàng nhất là hai cái xác nằm sau tháp pháo, chúng nát bấy nhưng may ra vẫn còn nhìn hình người, thịt máu trộn lẫn vào nhau… Một trong hai cái xác vẫn còn sống và nhìn thẳng vào tôi… [ngập ngừng] ..T-Tôi xin lỗi ngài Đại tá, chờ tôi một phút…
Đại tá Pavel: Tiếp tục đi, đừng lo.
Hạ sĩ Brisvyak: Sốc quá nên tôi đã ngã khỏi chiếc xe tăng, vừa may là vài giây sau nó bốc cháy vào phát nổ.
Ngày hôm sau, tôi và một đám lính tăng trở lại vị trí chiếc tăng đó để lượm thêm vài miếng sắt về để hàn vào mặt trước của chiếc T-34. Khi chúng tôi đến nơi thì chiếc xe tăng và đống xác đã không cánh mà bay, chỉ để lại một khu vực bị cháy lớn xung quanh…Đại tá Pavel: Và sau ngày hôm đó anh báo cáo câu chuyện về…tiếng lật giấy "cỗ xe tăng Đức ma"?
Hạ sĩ Brisvyak: Vâng thưa Đại tá, tôi gặp lại nó vào năm 1945, không lâusau khi tiến qua Điểm cao Seelow để tới được vùng ngoại ô Berlin. Đó là một bìa rừng, tôi nhìn lại vị trí của mình trước khi lùi để nấp và trong rừng. Mặc dù ở khá xa, nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy bóng hình của nó, nó ám khói và cháy phừng phừng, cứ như thể nó vẫn còn bốc cháy từ hồi đó vậy! Tôi bị hoang tưởng mất vài ngày vì thường xuyên thấy nó ở đằng xa vài lần mỗi ngày.
Đại tá Pavel: Đồng chí có gặp lại chiếc xe tăng đó sau khi tiến vào Berlin không?
Hạ sĩ Brisvyak: Có chứ. Chúng tôi đang đi trên phố cùng với và hai chiếc xe tăng, tôi đang ở đằng trước dẫn đường cho xe tăng tránh những chướng ngại vật, chúng tôi chỉ gặp phải những điểm kháng cự lẻ tẻ… Ahem c-cho đến khi thứ đó bắn xuyên qua một căn nhà ngay bên phải chúng tôi. Tôi chỉ nhớ được những tiếng la hét trong sợ hãi của đám binh lính và tiếng nổ của chiếc xe tăng ngay đằng sau tôi. Sức ép của vụ nổ đẩy tôi về phía trước làm tôi đập phải thứ gì đó, khi tôi tỉnh lại thì mọi người hoặc đã chết hoặc đang chạy trốn, cả hai cỗ xe tăng giờ chỉ là hai cỗ quan tài sắt cháy phừng phừng. Tôi.. thở dài chúa ơi Makrov, anh ta đang chui ra khỏi chiếc IS-2 đang bốc cháy của mình.. lần cuối tôi thấy anh ấy là khi anh ta đang cố quay trở lại chiếc tăng để cứu những người khác… T-Tôi xin lỗi ngài Đại tá…
Đại tá Pavel: Không sao cả Hạ sĩ, cứ dành ra một phút để tịnh tâm đi.
Hạ sĩ Brisvyak: Chỉ là…tôi không nghĩ ông sẽ tin hầu hết câu chuyện. Tôi vẫn tự hỏi xem tôi đã thấy thứ quái gì vậy.
Đại tá Pavel: Tôi đã sống đủ lâu đến mức tôi cũng chẳng lạ gì mấy thứ kì lạ trên cái đời này nữa rồi.
Hạ sĩ Brisvyak: Đ-Được rồi ahem khi tôi hoàn hồn, thứ đó đã ở ngay trước mặt tôi, hướng thẳng nòng đến vị trí của tôi. Khi tôi nhìn vào thứ đó, tất cả những âm thanh xung quanh tôi đều bị lấn át và tôi chỉ có thể nghe thấy tiếng la hét và tiếng súng nổ phát ra từ trong xe tăng. Có một giọng nói khác biệt giữa những tiếng hét, thứ duy nhất nó lặp lại là "Tại sao". Sau vài phút bàng hoàng, tôi bắt đầu chui ra khỏi chiếc IS-2 mà Makrov chỉ huy, tôi nghe thấy một giọng nói phát ra từ thứ đằng sau mình trước khi hai tiếng súng vang lên, phần còn lại tôi không thể nhớ được gì. Khi tôi tỉnh dậy, những binh sĩ đồng minh đang kiểm tra xem có ai sống sót không và chữa trị vết thương cho tôi, sau đó họ nói rằng sọ của tôi đã bị lõm một chút vì tác động của đống đổ nát đó. Markov và chiếc xe tăng của anh ấy đến giờ vẫn chẳng rõ tung tích…
[hắng giọng] Tôi đã luôn nghĩ về nó trong suốt thời gian qua, tại sao nó cứ bám riết lấy tôi…[ngập ngừng]…Tôi không biết nữa…[ngập ngừng]…có lẽ nó thấy tôi là kẻ phải chịu trách nhiệm chăng?Đại tá Pavel: Mmh, sau lần tiếp xúc này và tới cuối cuộc chiến anh có gặp lại nó không ?
Hạ sĩ Brisvyak: T-Tôi…không chắc nữa. Khi tôi đi bên ngoài một mình, tôi cảm thấy có một ánh mắt dõi theo mình, khi điều này diễn ra, tôi điên cuồng sục sạo xem nó là thứ gì nhưng rồi chẳng tìm thấy gì cả. Mấy người bạn của tôi bảo rằng đó là dấu hiệu của PTSD2.
Đại tá Pavel: Tôi nghĩ mình đã thu thập đủ thông tin rồi, cảm ơn Hạ sĩ. Phải nói rằng câu chuyện đó khá kỳ lạ, nhưng tôi đã quen với sự kì lạ của thế giới này rồi. Một lát nữa sẽ có lính gác dẫn anh ra ngoài.
Hạ sĩ Brisvyak: C-Cảm ơn ngài Đại tá, nhưng tôi xin hỏi một chút, tại sao ngài lại quan tâm đến tôi và cái…thứ đó vậy.
Đại tá Pavel: Đừng lo Hạ sĩ, chúng ta chỉ đang khám phá manh mối về những thứ mà lũ phát xít có thể tạo ra. Chúng có một tật xấu là chế tạo đủ các thứ vũ khí kì lạ khi tuyệt vọng mà.
[Kết Thúc Ghi]
Sự Cố 6813:
Tháng tư năm 1950, Đại tá Pavel nhận được một bức thư từ Hạ sĩ Brisvyak báo cáo SCP-6813 tái xuất hiện:
Gửi Đại tá Pavel
Xin lỗi vì đã liên lạc với ngài bằng cách này vì tôi biết ngài thích trò chuyện trực tiếp hơn.
Vài ngày trước, tôi đã gặp lại chiếc xe tăng đó. Nó đứng chắn giữa con mẹ cái hẻm và biến mất ngay lập tức. Xin lỗi ngài Đại tá nhưng tôi đã chịu quá đủ rồi, bao nhiêu đêm tôi mất ngủ vì nghe thấy cái âm thanh đó, nó gặm mòn mỏi tâm trí tôi. Nhưng tôi đã tìm được cách dụ nó ra rồi, tôi sẽ thiêu cháy cái thứ củ loằn đó như tôi đã làm 6 năm trước!
Đây sẽ là lần cuối chúng ta liên lạc thưa ngài Đại tá, cảm ơn vì đã tin tôi.
Trân trọng.
Vladimir Brisvyak
3 tuần sau, một vụ cháy rừng xuất hiện lên gần ██████, Ba Lan. Sau khi ngọn lửa được dập tắt, đội cứu hộ chỉ tìm thấy một nạn nhân duy nhất, được xác định là Hạ sĩ Vladimir Brisvyak. Không thể xác định ngọn lửa bắt nguồn từ Hạ sĩ Brisvyak hay SCP-6813. Ngọn lửa được phát hiện cách vị trí SCP-6813 bị phá hủy █ kilomet.
Những bức ảnh được chụp bởi vệ tinh của Tổ Chức sau đó đã xác nhận SCP-6813 xuất hiện tại trung tâm đám cháy. Lính cứu hỏa của tổ Chức đã được gửi tới hiện trường nhằm khống chế ngọn lửa và quản thúc SCP-6813. Khi ngọn lửa được dập tắt, SCP-6813 đã biến mất, từ đó không ghi nhận trường hợp SCP-6813 tái xuất hiện.