SCP-5545 : B Ấ T T H Ư Ờ N G

Information

Điểm tạm thời-344-1, Nam Cực.

SCP-5545-1-E2.

[Hình ảnh kỹ thuật số được tìm thấy bên trong máy tính của Tiến sĩ Reed.]

SCP-5545-1-P17.

Name: B Ấ T T H Ư Ờ N G
Author: PieceOfNyan
Rating: 7/7
Created at: Tue Nov 29 2022

B Ấ T T H Ư Ờ N G

SCP-5545 — B Ấ T T H Ư Ờ N G

yossipossi's authorphage
Calibold's Mega Cool Author Page
Mã vật thể: SCP-5545
Phân loại: Safe
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Điểm tạm thời-344-1 đã được xây dựng xung quanh SCP-5545-1. Phải có ít nhất mười tám cá nhân có mặt tại Điểm-344 trong mọi thời điểm.

SCP-5545-2 được quản thúc bên trong Điểm Khái Niệm-334-2 thông qua các phương pháp bảo mật có liên quan. Tất cả nhân viên của Tổ Chức khi bước vào Điểm tạm thời-344-1 phải hoàn thành câu lệnh sau:

SCP-5545-2 được quản thúc bên trong Điểm-344-2.

SCP-5545-3 sẽ tiếp tục ở trong trạng thái bất động chừng nào SCP-5545-1 và SCP-5545-2 vẫn đang bị quản thúc.
Mô tả: SCP-5545 là mã định danh cho một nhóm các dị thể và hiện tượng dị thường có liên quan đến nhau.

SCP-5545-1 là một chuỗi các hành lang xuất hiện bên trong khu phức hợp dưới lòng đất của Điểm tạm thời-344-1. Các cá thể SCP-5545-1 tuy có bề ngoài khác nhau, nhưng tất cả đều có điểm chung là không có cửa ra vào hoặc có một số đặc điểm nổi bật, ngoài ra các đối tượng đều được chiếu sáng mọi lúc, và khó có thể phân biệt với các kết cấu xung quanh. Mặc dù các cá thể SCP-5545-1 dường như kéo dài đến vô tận, không thể tiếp cận các hành lang trên bằng bất kỳ địa điểm nào khác; giả thuyết cho rằng SCP-5545-1 là nơi giao thoa với một vùng ngoại không gian.

SCP-5545-2 là một thực thể nằm bên trong Điểm-344-2. Không có bất kỳ thông tin nào cần cung cấp thêm.

SCP-5545-3 là một hiện tượng dẫn đến việc SCP-5545-2 tác động đến SCP-5545-1. Trong quá trình trên, khu vực ảnh hưởng của SCP-5545 sẽ liên tục tăng trưởng theo thời gian, dẫn đến kết quả là SCP-5545-1 sẽ xuất hiện trên toàn cầu trong khoảng thời gian từ 4-6 giờ. Sự kiện trên sẽ còn tiếp diễn chừng nào SCP-5545-2 còn xuất hiện bên trong SCP-5545-1; ngược lại, khu vực chịu ảnh hưởng bởi SCP-5545-1 sẽ giảm dần theo cấp số nhân khi SCP-5545-2 không còn xuất hiện ở bên trong.

Mặc dù đây không phải là mối quan hệ duy nhất giữa SCP-5545-2 và SCP-5545-1, tuy nhiên mọi thông tin được cung cấp thêm đều được coi là một cuộc vi phạm quản thúc.
Phát hiện: Mặc dù các chi tiết cụ thể trong lần đầu tiên phát hiện SCP-5545 vẫn chưa được làm rõ, tuy nhiên có giả thuyết cho rằng các nhà khai phá thuộc địa đã nhiều lần phát hiện ra dị thể trung tâm của đối tượng vào cuối những năm 1700. Sau sự tiếp xúc của họ với SCP-5545-1 và -2 ( và trong một số trường hợp gián tiếp kích hoạt SCP-5545-3), đa số các nhà khai phá thuộc địa có hiểu biết về dị thể đã tử vong, nguyên nhân có thể là do bản thân dị thể hoặc do hành vi tự sát gây nên. Tổng số thương vong trong khoảng thời gian này là vào khoảng bảy mươi người.

Vào 8 tháng Bảy, năm 2003, các nghiên cứu viên của Tổ Chức đã phát hiện SCP-5545 trong một chuyến thám hiểm tại Nam Cực. Dị thể được cho là chỉ có thể hoạt động bên trong SCP-5545-1, và một điểm tạm thời đã ngay lập tức được thành lập. Tuy nhiên, sau khi phát hiện vị trí của SCP-5545-2, đã có mười sáu nghiên cứu viên tử vong. Sau quá trình điều tra, những quy trình quản thúc hiện tại đã được thiết lập.

LƯU Ý
Phần còn lại của tài liệu này có chứa những thông tin vô cùng nhạy cảm. Nếu phát hiện Mã thẩm quyền O5 của bạn là giả, bạn sẽ ngay lập tức bị khai trừ.

Trong khoảng thời gian từ 3, Tháng Mười Hai năm 2003, đến 15 tháng Mười Một, năm 2019, đã có tổng cộng hai mươi chín đội Đặc Nhiệm Cơ Động, và bảy mươi ba nhân viên Cấp D đã được điều đi đến các cá thể SCP-5545-1. Và cho đến nay vẫn chưa có bất kỳ báo cáo nào khác. Một cuộc thăm dò đã được dự tính tiến hành vào ngày 21 tháng Mười Hai, năm 2019, nhưng đã bị hủy bỏ.
Phụ lục 1: Biên Bản Điều Tra Chính Thức và Phản hồi

Vào ngày 18 tháng Mười Một, năm 2019, Giám đốc Jason Monroe đã đề xuất tiến hành một cuộc điều tra chính thức nhằm tìm hiểu thêm những thông tin liên quan đến SCP-5545, sau sự thiệt hại lớn về nhân mạng, cũng như những hành vi mờ ám của các nhân viên bên trong điểm. Giám đốc Monroe đã được phép tiến hành cuộc điều tra; những tài liệu liên quan có thể được tìm thấy ở bên dưới.

Đơn Xin Tiến Hành Điều Tra Chính Thức

Yêu cầu bởi Quản lý Jason Monroe, Quản lý trưởng của Điểm-58

Đề xuất vào 18 tháng Mười Một, 2019

Kính gửi Hội đồng O5 và Ủy Ban Đạo Đức.

Tôi xin yêu cầu được tiến hành một cuộc điều tra chính thức nhằm mục đích tìm hiểu và có thể chỉnh sửa những quy trình quản thúc hiện tại của SCP-5545. Nghiên cứu viên trưởng hiện tại, Tiến sĩ Gabriel Reed, đã phụ trách dự án này trong gần hai thập kỷ, và ông ấy chỉ mới cập nhật tài liệu này hai lần: lần đầu tiên vào 8 tháng Bảy, 2003, và lần thứ hai vào 3 tháng Mười Hai, 2003. Tài liệu này thiếu thốn rất nhiều thông tin và rõ ràng rằng dị thể này yêu cầu một lượng tài nguyên vượt mức quy định của chúng ta đối với một dị thể được phân loại Safe, kể cả đối với những quy định từ năm 2003 trở về trước.

Ngoài ra, chúng ta cũng không có thêm bất kỳ thông tin nào về SCP-5545-2. Mặc dù có thể thấy rõ rằng dị thể này gây nguy hại đến cuộc sống của toàn thể nhân loại, tuy nhiên đối tượng dường như hoàn toàn bất động kể từ khi nó lần đầu tiên được phát hiện. Đối với những chuyên gia quản thúc việc cô lập hoàn toàn dị thể chắc hẳn sẽ đơn giản hơn nhiều so với việc cố gắng để hoàn toàn quản thúc đối tượng. Nếu không, chúng ta ít nhất cũng phải nhận được thêm những cập nhật mới trong tài liệu hoặc thông tin về dị thể.

Nếu đó là một dị thể nào đó, tôi chắc chắn sẽ bỏ qua tài liệu này và tiếp tục nhiệm vụ của mình với tư cách là một quản lý. Tuy nhiên, tài liệu này lại không thông báo rằng có bất kì một tác nhân nhận thức độc nào đang được kích hoạt, cũng như không có câu trả lời xác đáng đến từ Điểm tạm thời-344-1 khiến cho tôi tin rằng có chuyện gì đó nghiêm trọng đang xảy ra mà chúng ta không hề hay biết tới. Do khoảng cách giữa Điểm-58 với dị thể khá gần nhau, tôi hoàn toàn có thẩm quyền để tiến hành điều tra căn cứ theo Bộ luật Đạo đức của Quản lý Điểm.

Do trước đây tôi đã từng quản lý Đội Đặc Nhiệm Cơ Động Eta-10, cũng như tham gia khá nhiều vụ quản thúc dị thể cấp keter, tôi xin được tự ứng cử bản thân mình đến thu thập và điều tra những sự việc xung quanh SCP-5545. Tôi cũng đã đảm bảo rằng công việc của mình trong sáu tháng tới sẽ được hoàn thành bởi các nhân sự khác, và tôi sẽ không cần thiết phải có mặt trong thời điểm đó.

Mọi người có thể tìm thấy những thủ tục giấy tờ hợp pháp được đính kèm trong tài liệu này.

TÓM TẮT KẾT QUẢ BỎ PHIẾU CỦA HỘI ĐỒNG O5

BỎ PHIẾU:
Phụ lục 2: Điều tra Ban đầu

Dưới đây là những bản ghi chú và tài liệu riêng tư được thu thập từ cuốn sổ của Quản lý Jason Monroe trong lúc ông điều tra về SCP-5545.

20/11/2019

Hôm nay tôi đã tới được Điểm tạm thời.

Chuyến đi không tệ như tôi tưởng. Được thưởng thức một ít sô cô la nóng trên một chiếc trực thăng đang bay giữa một vùng đất hoang vu ở Nam Cực, dù vẫn có chút không thoải mái, nhưng nó lại đem lại cho tôi cảm giác dễ chịu nhất mà tôi từng có trong cả tháng vừa rồi. Nửa năm trời với tư cách là một Quản lý Điểm có thể khiến đầu óc bạn phát điên đấy. Đừng có tưởng bở là tôi sẽ được đãi ngộ toàn những thứ xa xỉ trong khoảng thời gian đó, nên là tôi cứ phải tận hưởng bất kỳ thứ gì khi còn có thể thôi.

Tôi đã chuẩn bị một vài món đồ mà Hội đồng O5 đã phê duyệt, ví dụ như một cái máy phát hiện tác nhân thù địch hay mấy cái máy ghi âm. Tôi cũng đã trang bị cho mình một món vũ khí bí mật, mà tôi không có ý định sẽ sử dụng nó. Nhưng biết đâu sẽ có tác dụng thì sao. Hội đồng O5 không cho phép tôi mang theo thiết bị SCRAMBLE, nhưng cũng dễ hiểu thôi, nó vẫn còn tương đối mới và vẫn đang trong quá trình thử nghiệm. Cảm giác này làm tôi nhớ đến những ngày mình còn trong đội Eta-10 quá.

Khi tôi đến được Điểm tạm thời, có một gã nghiên cứu viên trung niên đã đến đón tiếp tôi. Tôi cho hắn xem mã thẩm quyền của mình và hắn nhanh chóng bước sang một bên, nhưng trước đó hắn đã nói với tôi "SCP-5545-2 được quản thúc bên trong Điểm-344-2." bằng một chất giọng yếu ớt. Tôi đã cho chạy thử bản ghi âm giọng nói đó qua thiết bị phát hiện tác nhân thù địch (Tôi sẽ gọi tắt nó là HMD) và nó báo với tôi là âm tính. Dù trông có vẻ như tôi đang bị hoang tưởng, nhưng để an toàn vẫn hơn mà.

Phòng của tôi nằm ở tầng đầu tiên bên trong khu công trình dưới lòng đất, cửa thứ ba về phía bên trái ở hành lang đầu tiên. Nó khá nhỏ nhưng cũng ấm áp, có một phòng ngủ và một bồn tắm, hai lò sưởi (dù sao cũng đang ở nam cực mà), một máy pha cà phê và một chiếc đồng hồ báo thức. Một vài món đồ nội thất nhỏ xinh ở một số chỗ, nhưng nói chung bên trong căn phòng không có nhiều đồ đạc cho lắm. Chiếc đèn bên trên đầu tôi vẫn đang chiếu sáng khắp những bức tường bê tông trong căn phòng này.

Đáng tiếc thay, tôi đến đây vào buổi đêm, như vậy có nghĩa là đây không phải là giờ làm việc của Ts. Reed và chắc hẳn giờ ông ta đang ngủ. Dù gì thì công việc cũng phải để dành cho ngày mai. Và cho đến lúc đó, tôi quyết định sẽ ghi chép những quan sát và phát hiện của mình vào cuốn sổ tay; tôi sẽ làm việc này vào mỗi buổi tối, dù sao thì gõ từng cái một lên trên điện thoại đúng là khó chết đi được. Ngoài ra, việc ghi chép cũng sẽ giúp tôi suy nghĩ thông suốt hơn nữa — hi vọng ai đó phải nhập toàn bộ đống này sẽ tha thứ cho tôi nhé.

—Jason Monroe

21/11/2019

Tôi quyết định đi dạo một chút vào buổi sáng trước khi mọi người tỉnh dậy. Dù sao thì khi đêm tới mấy cái quạt thông gió trong phòng tôi lại phát ra mấy cái tiếng thít nhẹ — và nó thực sự rất khó chịu, nên tôi sẽ cố gắng để ngủ trước khi bọn nó khởi động.

Khi tôi đang đi dạo, tôi bỗng để ý thấy một thứ gì đó thú vị, ở cuối mỗi hành lang, đều có gắn một chiếc biển báo màu xanh ghi rằng nơi này an toàn để đi qua. Đó là những chi tiết nhỏ khiến cho việc quản thúc có thể diễn ra bên trong Tổ Chức, đặc biệt là đối với một dị thể kỳ lạ và bất định như 5545; bởi vì -1 có vẻ ngoài khó có thể nhận ra, nên chúng tôi sử dụng nó làm ưu thế của riêng mình, và đặt những chiếc biển cảnh báo ở cuối những hành lang như vậy thì dị thể không thể giả dạng nó được nữa. Tuy vậy dù cho những con người ở nơi đây thông minh cỡ nào, bằng cách nào đó nó vẫn len lỏi được vào bên trong cơ sở điểm này. Đó là một trong những mối đe dọa tiềm tàng khi bạn phải làm ở đây.

Tôi cũng để ý thấy có cả những chiếc máy quay được bố trí gần như khắp hành lang ở đây, nhưng tuyệt nhiên lại chẳng có một cái ở phòng của tôi hay bên trong những đại sảnh bên ngoài khu ký túc, tôi định dùng nó để phục vụ cho mục đích của mình, nhưng cho đến lúc này, tôi vẫn sẽ phải cảnh giác đến nó.

Cuộc gặp mặt giữa tôi với Quản lý Gabriel Reed diễn ra… tương đối ảm đạm. Tôi bước vào phòng làm việc của ông ta vào lúc 9:00 Sáng và rời đi lúc 9:30. Ông ta thấp hơn tôi tưởng, với cái đầu hói và không có nhiều râu ria cho lắm. Những chiếc bọng mắt bên dưới mắt ông ta như muốn bảo tôi rằng ông ấy không được ngủ đầy đủ cho lắm, hoặc chỉ đang quá buồn chán mà thôi — theo cái cách mà ông ta nói, tôi nghĩ rằng nguyên nhân là do cả hai. Ông ấy chỉ đơn giản là gật đầu với tôi khi tôi bước vào và ngồi xuống, chúng tôi ngồi với nhau trong im lặng mà theo thực tế là chỉ gần một phút thôi nhưng tôi lại cảm thấy như cả tiếng đồng hồ.

Tôi bắt đầu hỏi ông ấy một số câu hỏi, và ông ta trả lời một cách ngắn gọn và nhanh chóng. Khi tôi hỏi ông ấy về 5545, ông ta chỉ chỉ tay về phía bản sao chép của tài liệu. Tôi lại hỏi ông ấy về -2 và cũng chả thu thập được thêm bất kỳ thứ gì khác ngoài việc rằng nếu ông ta cho tôi biết, điều đó sẽ được coi là một vụ vi phạm quản thúc. Hay nói cách khác, cuộc trò chuyện này thật hết sức vớ vẩn, và tôi chẳng thu thập được cái gì cả. Cuộc họp kết thúc và tôi quay trở về phòng mình.

Tất nhiên là, tôi đã cho chạy thử cuộc đối thoại này qua thiết bị HMD rồi. Chẳng có ai trên đời này lại trả lời những câu hỏi ấy một cách mơ hồ và máy móc như thế cả; chúa ơi; đó là một trong những dấu hiệu điển hình nhất cho thấy rằng đang có một tác nhân độc nào đó đang diễn ra. Nhưng, kể cả như thế, thiết bị của tôi không nhận thấy bất kỳ tác nhân nào trong cuộc trò chuyện hết. Tôi cũng đã cho chạy thử lần nữa sau khi đã tắt bộ lọc đi, nhưng kết quả vẫn như cũ, một cuộc nói chuyện hết sức bình thường.

Hay nói cách khác, thứ đang ảnh hưởng đến toàn bộ Điểm phải là một tác nhân độc ngầm cực kỳ nguy hiểm, hoặc chẳng có bất kỳ tác nhân nào ở đây cả.

Bây giờ đang là khoảng giữa trưa, cho nên tôi sẽ viết tiếp vào tối nay.

—Jason Monroe

21/11/2019

Nhớ có lần tôi từng kể rằng có máy quay ở khắp các hành lang không? Đấy là một sự thật ít ai biết đến đấy (chủ yếu là vì chẳng ai có quyền biết về nó cả), dù sao thì bất kỳ điểm nào cũng phải có vài thứ được bảo mật nghiêm ngặt và những hàng rào bảo vệ trải dài như vô tận mà bạn phải vượt qua hết mới có thể truy cập vào hệ thống an ninh. Ngay cả những hệ thống cổ xưa nhất cũng được bảo mật một cách chắc chắn — mà nếu như bạn không có đủ quyền hạn thì rõ ràng là bạn gặp rắc rối to rồi. May mắn thay, tôi thì có đủ tất cả, và hệ thống an ninh chấp thuận tôi mà không có bất kỳ phiền phức gì xảy đến.

Tôi nghĩ điểm đáng chú trọng nhất là chiếc máy quay duy nhất ở Điểm Khái Niệm-344-2, màn hình ở đó hoàn toàn bị bao phủ bởi màu đen cùng dòng chữ "SCP-5545-2 được quản thúc bên trong Điểm-344-2." Khi mở loa lên bạn cũng sẽ chỉ có thể nghe thấy một tiếng rè khe khẽ mà thôi, cho nên tôi đã nhanh chóng tắt nó đi. Tôi biết nó đang được quản thúc bằng "những biện pháp bảo mật có liên quan," nhưng cũng chỉ có duy nhất một người có thể biết về nó, và đó là Tiến sĩ Reed. Thật chẳng có bất kì tác dụng nào hết.

Điều thứ hai mà tôi để ý đến đấy là một điều mà tôi mới chỉ nhìn thấy một hai lần trong khoảng thời gian tôi làm việc tại Tổ Chức mà thôi: Tất cả các nhân viên, ngồi bên trong ô làm việc của mình, không làm gì cả mà chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình của họ. Tất cả các màn hình đều bị nhòe, ngoại trừ hai cái duy nhất bị tắt đi. Tại sao nơi này lại phải cần ít nhất mười tám người trong khi cả ngày trời họ chẳng làm gì hết?
Phụ lục 3: Điều tra

Tạm thời bỏ qua… mấy vấn đề kì lạ này đã, lý do chính khiến tôi truy cập hệ thống máy quay là nhằm tìm kiếm khoảng thời gian trống bất kì trong lịch làm việc của Tiến sĩ Reed. Mặc dù máy tính của những người khác đều bị nhòe, nhưng trông hắn ta có vẻ dùng nhiều đến nó, dù tôi không biết là để làm gì. Trong quá trình quan sát ấy, tôi đã tìm thấy được một khoảng thời gian tuy ngắn nhưng đủ dài, đó là lúc hắn ta đi ra ngoài uống nước và sử dụng nhà vệ sinh trong vòng mười năm phút. Ông ta làm thế tận hai lần kể từ khi tôi bắt đầu theo dõi ông ta, và tất cả đều trong cùng một khoảng thời gian; nếu tôi có thể bước vào văn phòng của hắn ngay sau khi hắn rời đi, thì có lẽ tôi sẽ có thêm thông tin gì đó.

Mặt khác, hôm nay là lần đầu tiên tôi bắt gặp phải một cá thể -1. Suýt thì không để ý đến nó đấy, nhưng trí nhớ của tôi bỗng dưng báo hiệu có chuyện gì đó bất thường, và đó cũng là lúc tôi nhận ra tôi đang đứng trước một hành lang vô tận về phía bên trái. Nó ngụy trang một cách gần như hoàn hảo, và nếu tôi không để ý lúc đó tôi có thể đã lạc đường mất rồi.

Thiết bị HMD vẫn cho ra kết quả âm tính sau khi tôi cho chạy thử từng câu từng lời tôi có thể ghi âm được, cho nên tôi nghĩ không có gì để tìm kiếm thêm ở đống này nữa rồi. Tôi sẽ viết thêm vào ngày mai cho đến khi nào tôi có thông tin tiếp đã.

—Jason Monroe

Dưới đây là những bản ghi chú và tài liệu riêng tư được thu thập từ cuốn sổ của Quản lý Jason Monroe trong lúc ông điều tra về SCP-5545, trong và sau khoảng thời gian ông đến điều tra từ 22 Tháng Mười Một, 2019.

11/22/2019

Tôi không nói dối đâu: nhưng chuyện này hoàn toàn chẳng có nghĩa gì cả.

Tôi đã quan sát giờ nghỉ của ông ta thông qua hệ thống máy quay và phát hiện ra rằng mỗi lần nghỉ đều kéo dài 15 phút, như tôi đã dự đoán từ trước. Vào 11:45, ông ta đi đến phòng tắm và tôi bắt đầu lẻn vào văn phòng của lão mà không ai hề hay biết. Chỉ với vài cú nhấp chuột tôi đã có thể tìm thấy tài liệu SCP-5545 bên trong cơ sở dữ liệu nội bộ bên trong máy ông ta, và sau ngần ấy nỗ lực nhằm mở được nó, thì thứ duy nhất tôi phát hiện ra được đó là toàn bộ thông tin sau phụ lục điều tra đều bị giới hạn chỉ cho Mã thẩm quyền O5. Tôi không hề biết rằng vẫn còn những thứ đằng sau tài liệu ấy, nhưng quả thực nó không hề khiến tôi bất ngờ chút nào.

Tôi quyết định tiếp tục tra cứu tài liệu của ông ta nhằm tìm kiếm thêm thứ gì đó có ích. Khá là thú vị, ông ta cũng chỉ có thêm một chút thông tin về nó mà thôi, nhưng chừng ấy là đủ để tôi hiểu thêm về nó. Có hai điều mà tôi tìm được trông khá hay ho.

Đầu tiên, là bức ảnh này:

Trông nó khá là mờ bởi vì tôi phải chụp bức ảnh đó bằng điện thoại của mình rồi in nó ra thông qua chiếc máy tính cũ kỹ nhất từng được thấy trên hành tinh này, nhưng nhìn thì có thể đoán được đó là một đội đặc nhiệm cơ động đang bước vào một hành lang — có thể là 5545-1. Tôi không nhớ là trong tài liệu có nhắc gì đến một đội đặc nhiệm, nhưng tôi khá chắc là nó có được ghi chép bên trong tài liệu, nhưng một lần nữa, thứ ấy chắc hẳn đã bị giấu thông qua cái mã bảo mật kia. Mã thẩm quyền của Quản lý Điểm có thể giúp bạn nhìn rõ hơn người khác, nhưng không phải là tất cả.

Thứ hai là một bản Excel (trông rõ đơn giản) ghi lại danh sách tất cả các nhân viên từng làm việc bên trong điểm. Gần nửa trong số họ đã chết, phần do tự tử hay do chịu tác động bởi dị thể (thứ mà tôi biết được qua tài liệu), nhưng có một chi tiết trông đặc biệt rõ: một hàng trống bị xóa đi. Danh tính, mã thẩm quyền, thông tin cơ bản và thậm chí là nguyên nhân tử vong đều bị xóa hoàn toàn khỏi tài liệu. Tôi không biết người bí ẩn đó là ai, nhưng tôi tin chắc người đó chính là manh mối kết nối sự việc.

Tôi muốn đào sâu thêm một chút, nhưng lại không còn nhiều thời gian nữa, cho nên tôi dọn dẹp mọi thứ rồi nhanh chóng chuồn đi. Vẫn còn 30 giây nữa trước khi Reed quay trở lại và tiếp tục "làm việc".

Ngày mai, tôi sẽ tìm cách để vượt qua hay phá hủy tường bảo mật. Việc làm này rất nguy hiểm, nhưng hội đồng O5 đã nhất trí cho phép tôi điều tra về dị thể này, và chắc chắn tôi sẽ làm đến cùng.

Nhưng tại sao lại cảnh báo yêu cầu Mã thẩm quyền-O5 cơ chứ? Tại sao hội đồng O5 lại nhất trí cấp phép cho tôi tiến hành cuộc điều tra này? Những câu hỏi này đã khiến tôi băn khoăn ngay từ đầu rồi, nhưng giờ nó mới khiến tôi nghi ngờ hẳn.

Dù có thế nào đi chăng nữa chuyện này cũng chẳng có nghĩa lý gì cả. Có chuyện gì đó không ổn đang xảy ra ở đây, và tôi đang cố gắng để lý giải nó.

—Jason Monroe

Trang giấy bên dưới đã bị xé và tiêu hủy sau khi viết.

22?/11/2019
(chưa kịp xem ngày tháng)

Tôi đã có một giấc mơ. Nó từng xuất hiện khi tôi vẫn còn trong đội Eta-10, nhưng giờ có chút khác biệt.

Tôi đang đứng bên trong một ngôi nhà đầy hoa lệ mà không hề biết mình đang ở đâu. Những bức tường có màu đỏ thẫm và được trang trí bằng những đường viền màu vàng trải dài khắp. Có một cái bàn ở chính giữa trung tâm căn phòng, và cái bàn ấy được làm bằng thủy tinh ngoài ra bao quanh nó là hàng tá những chiếc ghế bằng bạc. Bên trong căn phòng lạnh đến nỗi khiến tôi phải run lẩy bẩy, tuy nhiên tôi lại đang mặc trên mình một lớp áo khoác dày, và nó đã giúp tôi không còn cảm thấy lạnh nữa. Ở phía cuối căn phòng, cũng nằm ở chính giữa, là một chiếc lò sưởi.

một vài phút trôi qua và tôi bắt đầu đi xung quanh căn phòng ấy. Có những bức tượng được đặt dọc theo các bức tường và một vài trong số chúng có hình dạng một người phụ nữ trong khi số còn lại mang dáng vẻ của người đàn ông, nhưng không có bất kỳ cái nào có vẻ pha trộn giữa cả hai. Khuôn mặt của các bức tượng giống y hệt nhau. Người đàn ông thì trông có vẻ tức giận còn người phụ nữ lại tỏ ra sợ hãi, và tất cả trông có vẻ liên quan đến nhau. Tôi không biết tại sao tôi lại biết điều đó nhưng nghĩ như thế hoàn toàn là tự nhiên mà thôi.

Tôi đi đến cuối căn phòng, và đứng trước cái lò sưởi. Nó rất yên tĩnh và ấm áp, âm thanh duy nhất ở trong căn phòng này chỉ có tiếng lách tách của lửa và tiếng chiếc đèn chùm treo ở phía bên trên chiếc bàn, đang nhẹ nhàng đung đưa. khi còn nhỏ tôi vẫn luôn ghét đèn chùm vì nó khiến tôi có cảm giác nó sẽ rơi xuống ngưòi mình bất cứ lúc nào. tôi cảm thấy khá lo lắng. tôi nhìn lên trên trần nhưng rồi lại phát hiện ra chiếc đèn chùm không hề đung đưa như tôi nghĩ - nhưng âm thanh vẫn còn đó.

tôi chuyển mắt nhìn từ phía chiếc bàn lên trên chiếc lò sưởi đang đặt ở ngang tầm mắt mình. bỗng dưng nó trở nên cao lớn đến vô tận, cao đến nỗi thứ mà tôi nhìn thấy được chỉ có bóng tối thăm thẳm. nhưng tiếng đung đưa ấy không phát ra ở trên cao đó, mà là từ bên trong chiếc lò sưởi. có một bóng hình bỗng xuất hiện và tôi không hề để ý đến nó cho đến khi nó vươn tới và chiếm lấy tâm trí tôi.

đó là xác của một người phụ nữ, một bé gái. cô bé bị cuốn lấy bởi một sợi dây dài đến đáng sợ, ngoài ra xác của cô còn bị bao quanh bởi những đường viền trên bức tường đỏ và những sợi dây treo lủng lẳng từ phía trên trần. cô bé trừng mắt nhìn tôi. quan sát. cô bé đang tức giận và tôi không biết tại sao, như thể tôi là ngọn nguồn của cơn thịnh nộ và giận dữ của nó vậy. cô khẩn khoản muốn được giải thoát bản thân mình khỏi trận tra tấn này nhưng lại không thể thoát khỏi chiếc lò sưởi.

tôi lại gần và cô bé vươn đến cào nát da thịt tôi, để ngọn lửa thiêu cháy từng cơ thịt của mình. chúng tôi chết cháy cùng nhau, cùng nhau trải qua nỗi khổ nạn này mãi mãi.

hôm nay, tôi mơ thấy bản thân mình chớp mắt trước khi bước vào, và giờ tôi lại đứng ở bên trong một hành lang. đó là điểm đặc biệt mới xuất hiện trong giấc mơ này. nhưng tôi không biết nó có nghĩa gì.

ôi khỉ thật

Sau đó, Quản lý Jason Monroe ném tờ giấy đi rồi quay trở về giường ngủ của mình.

23/11/2019

Tôi có một giấc mơ kì quặc vào đêm hôm qua. Sau đó tôi đã cho chạy thử giọng nói của mình qua thiết bị HMD để cho chắc và kết quả vẫn là âm tính. Thôi thì cũng không sao.

Hiện tại mục tiêu chính của tôi là tìm ra lý do vì sao hội đồng O5 lại có liên quan đến dị thể này, tuy nhiên tôi cũng phải tìm ra xem chuyện quái gì đang diễn ra tại điểm này. Kế hoạch của tôi sẽ là thâm nhập vào phần quyền hạn-O5 của tài liệu SCP-5545 và tìm ra thứ mà tôi cần biết, hi vọng nó sẽ giải thích mọi chuyện. Tôi cũng rất tò mò về phần đã bị xóa đi cũng như bức ảnh của đội ĐNCĐ.

Tôi đọc lại tài liệu lần nữa và sau đó nhận ra Điểm-344-2 mang đặc điểm của "Khái niệm", điều đó có nghĩa là nơi đó là một không gian nhận thức gì đó. Tôi không chắc cụ thể nó có nghĩa là gì hay tôi có thể tiến vào nó bằng cách nào, nhưng điều đó có nghĩa là -2 được quản thúc bên trong một không gian nhận thức. Quy trình quản thúc cũng có nói rằng nó được quản thúc thông qua các "biện pháp bảo mật có liên quan", mà theo tôi đoán thì chắc nó sẽ có liên quan đến một khái niệm (khái niệm ở đây có thể là "bị quản thúc") và nó đã trở thành khái niệm đó. Thực tế thì, tôi cũng không biết nữa: Tôi chưa từng nghe qua về nó, hay từng đọc về nó trong các tài liệu khác. Nhưng theo tất cả những gì tôi biết thì nó có thể là bất kì cái gì. .

SCP-5545-2 dường như cũng có thể khiến cho một vài cá nhân muốn tự tử, hay trực tiếp giết người. Tôi không biết rõ các mục tiêu có đặc điểm chung là gì. Nhưng căn cứ vào số lượng những ô bị xóa đi trong bản báo cáo, thì cách thức giết người của nó đối với từng người là khác nhau. Đó cũng có thể là một chiêu trò nhằm đánh lạc hướng (Tổ Chức cũng làm thế một vài lần), nhưng tôi nghĩ suy luận của tôi là đúng.

Tôi tính sẽ đột nhập vào lại văn phòng của hắn trong hai tiếng nữa. Hi vọng rằng những thông tin mới ấy giúp tôi giải quyết xong vụ án này.

—Jason Monroe

24/11/2019

Khỉ thật.

Tôi đã không viết vào đây cũng đã gần một ngày, nhưng giờ thì tôi nghĩ tôi đã an toàn rồi. Giờ chỉ cần bình tĩnh sắp xếp lại suy nghĩ của mình thôi.

Tôi chờ đợi cơ hội tiếp theo để lẻn vào văn phòng của Reed. Khoảng 11:45, ông ta đứng dậy và bước ra ngoài, cho tôi một thời cơ để đi vào. Tôi đảm bảo mình đã nhớ hết cách bày trí tài liệu bên trong máy tính của hắn để tôi có thể trả về như cũ mà không khiến ông ta nghĩ ngờ.

Mục tiêu của tôi là bằng một cách nào đó truy cập được toàn bộ tài liệu chỉ với những gì có bên trong máy tính. Nếu như Ts. Reed thường truy cập vào nó, trong khi chiếc máy tính này lại không được kết nối với mạng lưới nội bộ của Tổ Chức, thì chắc hẳn bên trong phần mềm đã có chứa sẵn mã thẩm quyền, và tôi chỉ cần kích hoạt nó.

Tất nhiên rồi, sau một vài phút tìm kiếm, tôi đã tìm thấy chúng. Mã thẩm quyền được lưu trữ ở một tài liệu ẩn bên trong một vài tệp đã được giấu đi. Tôi nhận ra đó là mã lệnh riêng của cựu O5-9, chủ yếu là vì những điểm đặc trưng của nó (nó khá phức tạp, nhưng tôi đã có kinh nghiệm rồi). Mã lệnh tất nhiên đã lỗi thời và không còn hoạt động ở bất kì đâu nữa, tuy nhiên với một hệ thống biệt lập như nơi này, thì nó giống như phép màu với tôi vậy. Tôi nhập những dãy số và cuối cùng cũng mở được tài liệu.

Tôi… tôi không biết mình nên diễn tả như nào nữa.

Điều đầu tiên mà tôi thấy là phiên bản chi tiết hơn của Phụ lục Điều tra. Tổng cổng đã có gần ba mươi thành viên đội ĐNCĐ, cùng với bảy mươi nhân viên Cấp-D đã được gửi đến đó. Xin lỗi vì đã chửi tục, nhưng cái đéo gì vậy? Ai lại cứ thế tiếp tục gửi người vào các cá thể -1 chứ? Liệu đó có phải là Reed?
Ts. Reed: …Quản lý Monroe?
Quản lý Monroe: (Giật mình) Khỉ thật!
Ts. Reed: Anh có biết là tự tiện bước vào văn phòng của tôi khi không có sự chấp thuận là vi phạm luật lệ không?

Và nếu chuyện ấy chưa đủ để tôi bận tâm, thì thứ mà tôi tìm được tiếp theo là tổng hợp tất cả những bản ghi chép trước đây trong cuốn sổ của tôi. Kể cả những cái đã bị hủy. Trong khi thiết bị mà tôi đang đăng nhập không hề được kết nối với mạng lưới nội bộ của Tổ Chức. Tôi nghĩ chính Reed là người gây ra chuyện này (chủ yếu là vì tôi luôn đeo cuốn sổ bên mình và cánh cửa phòng tôi thì lại không có khóa), tôi cũng nghĩ rằng Hội đồng O5 bằng cách nào đó có liên quan chuyện này. Tôi không biết bằng cách nào, nhưng có ai đó đang theo dõi tôi.

Và rồi Reed bước vào.

Tài liệu dưới đây là bản ghi chép cuộc hội thoại giữa Quản lý Jason Monroe và Tiến sĩ Gabriel Reed, tài liệu trên không được đính kèm bên trong cuốn sổ.

BẮT ĐẦU BẢN GHI
Quản lý Monroe: Vậy anh có biết là gửi hơn 70-con-mẹ-nó-nhân-viên-Cấp-D vào mồm "dị thể cưng" của anh cũng là vi phạm luật lệ không?

Một khoảng im lặng ngắn.

Ts. Reed: Anh đã đọc tài liệu về SCP-5545 với Mã thẩm quyển O5 rồi à? Vậy thì hẳn là anh đã nhìn thấy lời cảnh báo rồi.
Quản lý Monroe: Tôi đếch quan tâm chuyện đó. Toàn bộ cơ sở Điểm này đang chịu tác động bởi một sự… sự bất thường nào đấy mà anh không hề muốn ngăn nó lại. Anh bị nó khuất phục rồi.
Ts. Reed: Tôi không nghĩ vấn đề nằm ở đấy đâu, Quản lý ạ. Anh tự tiện bước vào điểm của tôi và vi phạm luật lệ của nó vô số lần, giờ anh lại còn vi phạm luật lệ của hội đồng O5 nữa chứ. Anh sẽ nhận bản án của mình sớm thôi.

Quản lý Monroe cố gắng giấu thứ trên tay của ông đằng sau lớp áo khoác. Ts. Reed không biểu lộ cảm xúc..

Quản lý Monroe: Tôi ở đây dưới sự chấp thuận của hội đồng O5 nhằm đảm bảo dị thể đã được quản thúc. Anh không đủ thẩm quyền phán xét tôi đâu.
Ts. Reed: Ngược lại thì có. Yêu cầu của anh được đưa ra nhằm mục đích hỗ trợ việc quản thúc, và mọi thứ cho đến nay đều hoàn hảo cả. .

Quản lý Monroe lộ vẻ bối rối.
Quản lý Monroe: …Cái—
Ts. Reed: Quay về phòng của anh đi, Giám đốc. Anh đã có tất cả mọi thứ mình cần rồi.

Quản lý Monroe ngừng nói, rồi hạ dần vũ khí của mình. Tiến sĩ Reed tránh khỏi cửa ra vào và để Quản lý Monroe rời đi.

KẾT THÚC BẢN GHI

Sau đó, Quản lý Monroe quay trở về phòng, và không tiếp tục giấu khẩu súng của mình.

Tôi đã có một… cuộc tranh cãi nho nhỏ. Và tôi đã lỡ đánh mất sự bình tĩnh của mình, ngoài ra Reed cũng nói một điều khiến tôi phải trăn trở: "Anh đã có tất cả mọi thứ anh cần rồi."

Như vậy là sao? Sao ông ta có thể đọc được suy nghĩ của tôi? Sao ông ta có thể đọc được sổ tay của tôi? Sao hội đồng O5 lại có liên quan chuyện này? Sao họ lại đặc biệt gửi tôi đến? Liệu 5545 là ngọn nguồn của tất cả chuyện này? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy???

Vẫn chưa có ai gửi lính canh đến áp giải hay giết tôi. Tôi nghĩ tôi vẫn an toàn, cho đến lúc này, tôi nghĩ vậy.

Nhưng tôi cần phải suy nghĩ trước đã.

— Jason Monroe

Tôi nghĩ là tôi phát điên lên mất rồi .

Tôi không rõ nữa?

Đây là âm mưu của họ.

Tôi đã suy ngẫm lại những giả thuyết cũng như tất cả manh mối mà tôi đã thu thập được, và cuối cùng tôi đã đưa ra vài kết luận.

Bằng một lý do nào đó, cho đến giờ tôi vẫn chưa bị áp giải hay trừ khử, cũng như bị thu hồi công tác của mình. Sau câu nói của Reed cùng với kết quả bỏ phiếu đầy khả nghi của hội đồng O5, tôi bắt đầu nghĩ rằng tôi có mặt ở đây lúc này là vì một lý do nào đó bên cạnh việc điều tra dị thể. Rằng ngay từ đầu tôi đã trở thành con rối của họ

Những tờ ghi chú khiến tôi tin rằng, bằng cách nào đó, họ đã có những tờ giấy ấy trước đó rồi. Từ mười con mẹ nó bảy năm trước. Sao chuyện này có thể xảy ra chứ? Tôi đã ở đây bao nhiêu lâu? Nếu liên tục áp dụng thuốc lú ở mức độ như này thì chắc chắn tôi phải chịu một vài tác dụng phụ nào đó. Như vậy thì đây không thể nào chỉ là xóa ký ức. Nhưng tôi không thể đoán được nó là gì.

Tại sao tôi lại cần phải có mặt ở đây? Là do chính tôi tự nguyện đến mà, chứ không phải là do mệnh lệnh của O5. Sao họ có thể đoán được tôi sẽ làm vậy? Bằng cách nào? Nhờ thuốc lú? Không có lý chút nào. Tôi đang thiếu mất một mảnh ghép để giải quyết cái câu đố chết tiệt này và tôi phát chán với cái trò mèo vờn chuột này rồi. Tôi phải kết thúc nó.

Tôi có một giả thuyết, nhưng lại không có cách nào chứng minh nó cả. SCP-5545-2 được quản thúc bên trong Điểm-344-2 — đó là điều mà tôi đã nghe khoảng ba đến bốn lần rồi. Điểm-344-2 là một không gian khái niệm, nhưng dù sao nó cũng tồn tại. Nếu có một cách có thể đến được Điểm Khái niệm-344-2 , thì sẽ có cách tìm được SCP-5545-2, và biết được nó là cái quái gì. Điều này có thể cấu thành một "vụ vi phạm quản thúc," nhưng tôi sẵn sàng mạo hiểm vì nó. Tôi cần phải biết về nó.

Một phần trong giả thuyết của tôi mà tôi vẫn chưa chứng minh được đó là SCP-5545-1 là lối vào dẫn đến Điểm Khái niệm-344-2.

Giả dụ nếu tôi đi sâu vào SCP-5545-1, và nó sẽ giết tôi, và đáng lẽ ra tôi không nên ở đấy, thì Tiến sĩ Reed sẽ ngăn tôi tiếp tục đi vào đó. Còn trong trường hợp nó không giết tôi, tôi sẽ không chết; thì cũng tốt thôi. Nếu tôi đáng lẽ ra phải ở đó, thì ít nhất tôi cũng sẽ có được câu trả lời thỏa đáng, dù có phải đánh trả bằng mạng sống này hay không. Nếu tôi có thể sống sót ra ngoài thì cũng không còn kế hoạch nào khác nữa đâu và sau đó tôi cũng sẽ hóa điên con mẹ nó thôi, ngoài ra tôi cũng sẽ bị khai trừ vì đã vi phạm mệnh lệnh của hội đồng O5. Nên là tôi cũng chẳng còn gì để mất nữa rồi.

Có một cá thể -1 nằm ở ngay bên cạnh hành lang khu kí túc của tôi. Hẹn gặp lũ khốn kiếp các người ở phía bên kia.
Phụ lục 4: Kết luận

Bản ghi dưới đây được ghi lại từ đoạn phim đột nhập vào SCP-5545-1 và Điểm Khái niệm-344-2 của Quản lý Jason Monroe, đoạn phim được quay bởi chiếc máy quay ông lấy được từ Điểm-344-1.

BẮT ĐẦU BẢN GHI

Có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của Quản lý Monroe trong lúc ông đi vào bên trong cá thể SCP-5545-1. Những bức tường được làm bằng bê tông màu trắng, đã bị bào mòn và xuống cấp theo thời gian. Không thể nhìn thấy phía cuối hành lang, do toàn bộ phía cuối đã bị bóng tối che mờ. Đèn ở trên trần thi thoảng nhấp nháy, tuy nhiên không tắt hoàn toàn. Có thể nghe thấy âm thanh của tiếng ống thông gió.

Monroe lẩm bẩm một lúc về cách để kích hoạt máy quay. Mặc dù cảnh quay hơi nhiễu, tuy nhiên máy quay vẫn có thể hoạt động, và ghi hình ở chất lượng chấp nhận được. Ông lia máy quay ở khắp các phía, và cho thấy không thể nhìn thấy lối vào hay lối ra từ vị trí hiện tại bên trong dị thể.

Trong lúc Monroe tiếp tục đi xuống hành lang, ánh đèn nhấp nháy càng chậm lại, đồng thời cường độ tiếng ống thông gió càng lúc càng tăng. Hai phút trôi qua, và ánh đèn nhấp nháy đột ngột tăng nhanh. Monroe bộc lộ sự hoảng sợ, và bắt đầu thở gấp. Ông ngừng bước tiếp và nhanh chóng xoay máy quay về phía mặt của mình. Toàn bộ bóng đèn bỗng vụt tắt.

Sau khoảng ba giây ở bên trong bóng tối, ánh sáng nhanh chóng quay trở lại bên trong cá thể SCP-5545-1. Toàn bộ bề ngoài hành lang đã hoàn toàn thay đổi; hiện tại, đối tượng đã được trang hoàng lại, với những bức tường được sơn vàng, sàn nhà được lót thảm, và đặt trên đó là những đồ trang trí bằng gỗ. Những bóng đèn được lắp cách đều nhau ở trên trần. Cũng tương tự với bản thể trước đó, đối tượng dường như trải dài đến vô tận.

Có thể nghe thấy Quản lý Monroe đang cố kiềm lại tiếng nấc, và nhanh chóng quét qua toàn bộ khu vực. Anh ta nói một cách lắp bắp, và hít một hơi thật sâu. Máy quay hơi rung khi ông đưa thiết bị về phía trước mặt.
Giám đốc Monroe: Tôi… tôi từng thấy cái này rồi.

Quản lý Monroe tiếp tục di chuyển một cách bình thường bên trong SCP-5545, mặc dù nhịp thở và bước đi không đều nhau. Máy ảnh rung lắc dữ dội hơn so với ban nãy. Trong lúc Monroe di chuyển, không có bất kì thay đổi đáng kể nào có thể nhìn thấy được trong cấu trúc hay hoạt động của hành lang.

Sáu phút trôi qua không có bất kỳ biến động nào.

Monroe đột ngột dừng lại, điều chỉnh ống chính máy quay và phóng to. Ở phía cuối hành lang có thể nhìn thấy một luồng sáng yếu ớt, đang nhấp nhánh, Monroe lặng lẽ nhận xét một lúc. Rồi ông tiếp tục đi, thỉnh thoảng điều chỉnh máy quay để đảm bảo hình ảnh được rõ ràng. Ông tiếp tục làm như vậy cho đến khi cách lối ra khoảng năm mét.

Máy quay dừng di chuyển, và tập trung về phía luồng sáng. Cá thể SCP-5545-1 dẫn đến một căn phòng rộng rãi, do chất lượng của máy quay không thể nhìn rõ chi tiết căn phòng. Ở phía xa cuối căn phòng, hình dạng của luồng sáng biến đổi một cách dữ dội, và thi thoảng bị che khuất bởi một hình nhân cử động. Chất lượng hình ảnh trong máy quay dần trở nên sắc nét.

Khi hình ảnh đã trở nên rõ ràng, có thể thấy luồng sáng được phát ra từ phía bên trong lò sưởi. Có thể nghe thấy tiếng Quản lý Monroe hít một hơi thật sâu, và bước vào Điểm Khái niệm-344-2.

Căn phòng tuy rộng nhưng thiếu ánh sáng, nguồn sáng duy nhất bên trong căn phòng là chiếc lò sưởi và những cây nến được bố trí khắp các bức tường. Trần nhà không xuất hiện bên trong khung hình, và những bức tường dường như cao đến vô tận. Những bức tượng với biểu cảm không xác định được bố trí cách đều nhau ở gần đó, chúng có vẻ ngoài giống nam hoặc nữ. Monroe phát ra những tiếng động khác nhau, thể hiện cảm xúc đau khổ và lo lắng tột độ.

Sau khi lại gần lò sửa, Monroe di chuyển máy quay lên phía trên, và tập trung nó vào ngọn lửa. Một sợi dây màu trắng treo ở trước máy quay, bất động.
Giám đốc Monroe: Ôi chúa ơi. Ôi chúa ơi không.

Monroe ngừng di chuyển trong khoảng một phút. Không có bất kì tiếng động nào rõ ràng ngoài tiếng lách tách bên trong lò sưởi, và hơi thở nhè nhẹ của Quản lý.

Âm thanh cót két yếu ớt dần trở nên rõ ràng, và lớn hơn. Quản lý Monroe càng trở nên đau khổ, và sợi dây treo trước lò sưởi bắt đầu đung đưa. Hơi thở của Monroe dần trở nên gấp gáp, trước khi ông hít một hơi thật sâu và nhanh chóng quay lại.

Quản lý Monroe hét lên. Máy quay ghi lại hình ảnh hơn một trăm xác người đều mang ngoại hình tương tự nhau và giống với khuôn mặt của Monroe được treo lên bằng vô số sợi dây màu trắng. Mỗi cái xác lại mặc một bộ trang phục khác nhau, từ quần áo nông dân đến bộ áo liền quần của nhân viên Cấp-D, cũng như gần hai mươi bộ phục trang chiến thuật của đội Đặc Nhiệm Cơ Động. Tất cả đều đồng loạt đung đưa nhẹ trên dây..

Ở chính giữa căn phòng, trên mặt đất, là xác của một cô gái trong độ tuổi vị thành niên bị treo lơ lửng bởi những sợi dây. Cơ thể của cô được bảo quản một cách hoàn hảo, dù không hề có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống. Cô mặc một bộ trang phục từ thế kỷ 18. Và khác với những cái xác treo ở bên trên, cô không đung đưa theo, mà hoàn toàn bất động.
Quản lý Monroe: Tôi nhớ rồi. Tôi nhớ rồi. Ôi làm ơi… làm ơn đừng…

Quản lý Monroe đánh rơi máy quay và bật khóc một cách không kiểm soát. Trên khuôn mặt cái xác không bộc lộ biểu cảm gì, nhưng đối tượng vẫn trong trạng thái bất động.
Quản lý Monroe: Ngươi định… định làm như vậy đến bao giờ nữa?

Không có bất kỳ lời hồi đáp nào. Cái xác nhanh chóng vượt lên ra khỏi khung hình, và một sợi dây hạ xuống trước mặt Quản lý Monroe. Xác của cô gái không di chuyển, nhưng chiều dài của căn phòng thu hẹp dần cho đến khi độ dài và độ rộng căn phòng trở nên tương đương nhau. Có thể nhìn thấy SCP-5545-1 ở phía đằng sau cô gái.
Quản lý Monroe: Ta… ta hiểu rồi. Ngươi muốn ta phải đưa ra lựa chọn.

Không có bất kỳ lời hồi đáp nào.

Quản lý Monroe: Nếu ta rời khỏi đây… nếu ta rời khỏi điểm khái niệm này, ngươi sẽ đuổi theo ta. Ngươi sẽ theo ta ra ngoài nhưng ta sẽ được tự do. Những hàng lang của ngươi sẽ tỏa ra khắp thế giới và hàng ngàn người sẽ bị đưa đến đây thế chỗ ta rồi chết.

Không có bất kỳ lời hồi đáp nào.
Quản lý Monroe: Nhưng… nhưng nếu ta chết, ta vẫn sẽ tiếp tục bị đưa đến đây, và mỗi lần lại là một cuộc sống khác, bị giết chết hết lần này đến lần khác, mãi mãi. Nhưng sẽ chỉ có mình ta bị vậy thôi, để trả giá cho những gì mình đã làm.

Không có bất kỳ lời hồi đáp nào.
Quản lý Monroe: Ta xin lỗi.

Không có bất kỳ lời hồi đáp nào. Sự im lặng kéo dài trong ba phút. Trong khoảng thời gian đó, hơi thở của Quản lý Monroe dần trở nên ổn định hơn, rồi ông ta ngừng khóc.
Quản lý Monroe: Tổ Chức đã biết chuyện này. Họ muốn ta quay lại đây. Họ muốn ta ép ngươi phải chịu sự quản thúc, và họ cần ta đưa ra lựa chọn xác đáng. Để khiến ngươi ở đây. Và cũng để khiến ta không thoát khỏi cái hành lang này.

Không có bất kỳ lời hồi đáp nào.
Quản lý Monroe: Đó là lý do vì sao chuyện này xảy ra, và vì sao nó sẽ lại xảy ra lần nữa. Vì sao mọi chuyện cần phải được sắp đặt như thế này. Vì sao mà họ có được quyển ghi chép của ta từ trước. Họ biết chính xác vở kịch sẽ diễn ra như nào vì họ đã nắm chắc được kịch bản từ trước đó rồi.

Không có bất kỳ lời hồi đáp nào.
Quản lý Monroe: (khóc thút thít) Ôi địt mẹ.

Dần dần, Monroe lại gần khung hình, và chạm vào sợi dây. Ông ta cẩn thận nắm lấy đầu cuối cùng của sợi dây trong lòng bàn tay, rồi nó bắt đầu cuốn lấy tay ông. Ánh sáng bên trong cá thể SCP-5545-1 vụt tắt, tiếp theo lần lượt sau đó là những chiếc chân đèn. Trong lúc sợi dây đang cuốn quanh quần áo và da của ông ta, Monroe nhìn thẳng vào xác của cô gái..
Quản lý Monroe: …Sao ta có thể quên ngươi chứ, Emily?

Sợi dây siết chặt, và Monroe bỗng co giật không thể kiểm soát, cơ thể của ông ta ngã xuống sàn nhà. Chiếc lò sưởi bị dập tắt, tất cả chìm trong bóng tối..

KẾT THÚC BẢN GHI

Máy quay được thu hồi và phát lại thông qua các giao thức tiêu chuẩn.

Đến: artni.dnuofpcs|deeRleirbaG#artni.dnuofpcs|deeRleirbaG
Từ: artni.mocwo|9-reesrevO.S#artni.mocwo|9-reesrevO.S
Chủ đề: Trả lời: SCP-5545

Ts. Reed,

Tôi muốn xác nhận lại ý kiến của anh thêm một lần nữa
Thứ nhất: Mọi thứ trong cái "tài liệu mồi nhử" đó về mặt lý thuyết đều chính xác. Điểm-344-1 là một nơi xử lý thông tin khi không còn quản thúc SCP-5545, và 18 người là con số tối thiểu để duy trì một Điểm. SCP-5545-2 cũng được quản thúc thông qua các phương pháp bảo mật có liên quan, nhưng nội dung chính của nó không phải là "quản thúc" — chính xác hơn, nó liên quan tới cái chết của SCP-5545-4. Câu "SCP-5545-2 được quản thúc bên trong Điểm-344-2" đặc biệt là để dành cho -4, và nó không có bất kì liên quan gì đến quy trình quản thúc tiêu chuẩn của dị thể cả. Chừng nào -1 và -2 còn trong diện quản thúc, thì -3 cũng thế (và bởi vì -4 là yếu tố cực kì cần thiết để quản thúc -2, cho nên nó cũng sẽ bị "quản thúc").
Thứ hai: Không, anh không được nhận liệu trình tiêm thuốc lú đâu. Anh đã có một bác sĩ tâm lý phụ trách riêng cho mình rồi ngoài ra những ký ức của anh về các vòng lặp trước đó cũng vô cùng quan trọng cho các trường hợp ngoại lệ khác trong tương lai.
Thứ ba: Cá thể -4 tiếp theo của chúng ta đã được tìm thấy trong số những nhân viên cấp-D được điều tới, nó bị kết án do trộm cắp và hành hung người khác. Căn cứ theo thời gian cần thiết để xử lý một cá thể cấp-D, chúng tôi thấy rằng anh không cần phải làm việc trong vòng ít nhất sáu tháng tới. Anh cũng sẽ nhận được khoản lương trợ cấp trong khoảng thời gian này.
Thứ tư: Tôi cũng chưa có câu trả lời chính xác dành cho câu hỏi của anh. Đã ba trăm năm và chúng ta cho đến giờ vẫn chưa thể xác định được tính chất hành động của SCP-5545-4 đối với SCP-5545-2, và cũng sẽ không thể trong tương lai gần. Chúng tôi cũng không hiểu tại sao SCP-5545-1 lại đặc biệt phải là những hành lang, cách thức SCP-5545-2 sản sinh ra mục tiêu của nó, hay tại sao SCP-5545-3 sẽ xảy ra khi SCP-5545-4 kháng cự.

Dù sao thì đó cũng chỉ đơn giản là những bí ẩn mà ta chưa thể giải đáp. Đó cũng không phải là trách nhiệm của chúng ta trong việc giải cứu một tên giết người tránh khỏi hậu quả do hắn để lại. Việc chúng ta từ chối đưa hắn đến Điểm Khái Niệm-344-2 vào năm 2005 đã dẫn đến kết quả là SCP-5545-3 xuất hiện, để rồi ta lại phải ép hắn vào đó một lần nữa. Chúng ta không thể mạo hiểm hi sinh hàng vạn người chẳng vì lý do gì được, và nếu chúng ta cứ quản thúc -2 bằng cách đơn giản là tuân theo yêu cầu của nó thì cũng chẳng hại gì cả.

Công việc của chúng ta không phải là nghiên cứu, và chúng ta cũng chẳng có quyền gì mà can thiệp vào. Công việc của chúng ta là quản thúc, lưu trữ, và bảo vệ. Không hơn không kém.

Bằng tất cả sự tôn trọng,
Từ Văn Phòng của O5-9


Unless otherwise stated, the content of this page is licensed under Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License.