Information

Nơi phát hiện ra nó.
Name: Gã buồn bã
Author: Spheria
Rating: 7/7
Created at: Tue Jul 30 2024
THÔNG BÁO TỪ RAISA
Bạn hiện đang chỉnh sửa bản thảo: SCP-####
Trạng thái bản thảo: CHƯA HOÀN THIỆN
Ban Quản lý Hồ sơ và Bảo mật Thông tin có trách nhiệm thông báo rằng 143 tác giả đã chỉnh sửa tài liệu này. Hãy chú ý những ghi chú của họ dưới tài liệu.
Mã vật thể: SCP-####1
Phân loại: Pending2
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-#### được quản thúc trong một Buồng Quản thúc Dị thể Dạng người Tiêu chuẩn tại Điểm-433. Chỉ nên tiến vào buồng nếu mặc đồ bảo hộ sinh học.
Nước mắt của SCP-#### được dọn dẹp bằng một chiếc máy hút bụi. Không được nhìn vào mắt hay nói chuyện với dị thể trong thời điểm này.
SCP-#### phải được phỏng vấn mỗi tháng, trừ khi người phỏng vấn quên mất phải phỏng vấn SCP-####.3
Không được nghịch nước mắt SCP-####. Chỉ cần đổ vào thùng rác dị thường, không thì chắc bạn sẽ biến thành một cá thể SCP-####-1 và chúng tôi rất không muốn phải xử lý chuyện đó đâu.4
Chắc thế là hết rồi nhỉ?
Mô tả: SCP-#### là một gã rất buồn bã. Nó béo, màu xanh, mũi củ hành và chỉ đi giày5 Một trong những đặc điểm đáng chú ý của SCP-#### là nó nhìn rất là giả. Như một bức vẽ ngoài đời thật ấy.6 Như kiểu chẳng thể sờ vào bộ da nhầy nhụa, rỗ lỗ chỗ, mặn mòi của nó vậy. Nhưng thực chất là có thể.7
Dù có thích hay không thì đây cũng là dị thể chính. Rất khó nói, viết hay thậm chí tương tác với SCP-#### mà không bị nửa vời. Đó là lý do chúng ta viết bài như này, thật khó để bày tỏ bất kỳ cảm xúc thật nào về nó.8 Tôi không hiểu ta dùng từ gì để tả cái này và tôi cũng không muốn tìm, mệt mỏi.91011
SCP-#### luôn khóc vì là một gã buồn bã. Giọng nó giống một diễn viên không biết dùng kiểu giọng nào nên tự biên tự diễn.12Nó luôn ở trong trạng thái khổ cực và rầu rĩ mà đến nó cũng chẳng giải thích được, kể cả khi chúng ta hỏi nó lịch sự nhất có thể.13
Việc khóc liên tục của SCP-#### đã thành vấn đề do nước mắt của nó dị thường và có dị tính. Chúng có màu xanh nhạt và có hình dạng giống với nó,14 và khi lau thì sẽ để lại một vệt sáng. Dị tính xuất hiện khi nó dính trên da.15
Những người bị nước mắt dính trên da sẽ biến thành một thứ gọi là SCP-####-1. Quá trình thì đến giờ chưa ai hiểu do việc bị biến thành một con -1 rất khó coi và người ta thường quay mặt đi.16 Những con SCP-####-1 này giống với SCP-#### ngoại trừ việc chúng có hình dạng khác, giống với bản thảm hại của người bị nhiễm.
Khi nhiều con ở cùng một chỗ, SCP-####-1 thường sẽ an ủi lẫn nhau.17 Cũng như SCP-####, chúng cũng rất buồn bã. Mặc dù tất cả SCP-####-1 cũng từng là con người nhưng rất khó để thành tâm tương tác với chúng.18
SCP-#### được phát hiện ở nhà một người tên là Fred Johnson sau những báo cáo về tiếng khóc tại đây. Mọi thứ trong nhà đều bị mất.19 SCP-#### được phát hiện và đưa đến Điểm-433. Fred Johnson vẫn đang mất tích.
Trò chuyện: Chúng tôi quyết định cho ai đó nói chuyện với nó.
Người phỏng vấn: D-171120
Đối tượng được phỏng vấn: SCP-####
Ghi chú: Một nghiên cứu viên21 đã viết các câu hỏi trên giấy ăn để nhân sự Cấp D đọc cho thứ đó. Tổng cộng có bốn câu hỏi.
(bắt đầu bản ghi)
D-1711: Bộ đồ này lồng phồng quá. Tôi đọc kiểu quái gì đây?
Nghiên cứu viên thở dài.
Nghiên cứu viên: Xin hãy vào buồng, tôi không có thời gian để phàn nàn đâu.
D-1711: Này, tôi mới là người làm công chuyện đấy! Tôi có mọi-
Nghiên cứu viên: Anh nói như thể anh có lựa chọn ấy nhỉ.
D-1711: T— Tôi biết mà, chỉ là… ông không hiểu đâu! Khác lắm! Tôi— ông…
Nghiên cứu viên: Vào buồng đi.
D-1711: Được rồi.
D-1711 tiến vào buồng của SCP-####. SCP-#### đang khóc trong tư thế co rúm người, mặt hướng xuống dưới. Vài vũng nước mắt nằm trên sàn. D-1711 tỏ ra choáng váng.
D-1711: Sao chỗ này nóng thế? Mấy ông quên bật điều hòa hay gì à?
Nghiên cứu viên: Ồ. À, ừ. Chắc vậy đó.
D-1711: Khoan, thật à?
D-1711 cười.
Nghiên cứu viên: Nghe đây, chỉ cần hỏi mấy câu hỏi trên khăn giấy, được chứ?
SCP-####: Hả?
D-1711: Đùa thôi! Chắc đấy là lý do thứ này khóc. Trời ạ, đó là… nước mắt đầy trên sàn à? Mấy ông phải lau rồi ch-
D-1711: Trời ạ, thôi được rồi. Vui vẻ lên chút coi.
SCP-#### nhìn lên D-1711 với khuôn mặt sũng mồ hôi và nước mắt. D-1711 giật mình.
SCP-####: Bằng cách nào?
D-1711: Ồ, tao đâu có nói với mày. Uhh, mà thôi, tao cần hỏi mày vài câu.
SCP-#### khịt mũi.
SCP-####: Anh không hiểu đâu. Nó còn chẳng ở đây.
D-1711 đưa khăn giấy lên mặt, nheo mắt để đọc câu hỏi.
D-1711: Được rồi, nghe này. Câu hỏi đầu tiên, mày đang thấy thế nào?
SCP-#### ngưng khóc một lúc và tỏ ra hoang mang.
D-1711: Có muốn tao đọc lại câu hỏi không?
SCP-####: Không, không sao. Chỉ là… tôi tưởng thế này khá rõ rồi… tôi không cần…
D-1711: Mày thấy buồn đúng không? Tao hiểu mà.
SCP-#### bắt đầu khóc. D-1711 rung tay đều như đang lo lắng.
SCP-####: Đó là những gì mọi người giờ sẽ nghĩ về tôi nhỉ? Thế mà ở đây tôi cứ mong một lần… tôi đéo biết. Đéo biết cái gì hết! Một chút cũng không! Mệt mỏi lắm rồi!
SCP-#### giận giữ lăng người về phía các bức tường trong buồng cho đến khi mệt và nằm vật ra đất. Ngôn ngữ cơ thể của D-1711 cho thấy anh đang không thoải mái và sợ.
D-1711: Mẹ kiếp.
SCP-####: Để tôi yên. Hỏi nhanh nhanh rồi ra khỏi đây giùm! Không có ích gì đâu! Chẳng thay đổi được gì cả. Anh chưa chạm đến cái căn bản nhất đâu.
D-1711: Được rồi, tao tiếp tục này. Câu hỏi thứ hai, tại sao mày lại như này?
SCP-#### nhăn mặt.
SCP-####: Tôi không bi—
SCP-#### lấy tay che miệng và hét.
SCP-####: Đó là những gì mày có thể nói à? T- tôi sẽ cho anh biết những gì tôi biết, được không? Được rồi! Giờ tôi là tôi, hiểu chứ? Tôi là chính mình. Tên tôi từng là Fred Johnson. Được chưa? Và tôi chỉ ở trong nhà mình thôi. Lúc đó tôi đang làm cái gì đó. Mấy cái thứ mà thằng Fred Johnson hay làm ấy. Mấy cái thứ mà tôi sẽ làm. Tôi đéo biết là làm gì, nhưng chỉ đang làm thôi.
SCP-####: Và thế là tôi cảm thấy gì đó. Cứ như là một thứ vô hình dụi vào người tôi. Như giấy nhám ấy. Nó dụi và cào cả trong lẫn ngoài. Tôi nhắm mắt trước khi kịp thấy nó đang làm gì tôi, nhưng chưa kịp làm vậy thì cả căn phòng đã sủi tăm hơi đâu mất.
SCP-####: Đau lắm, thế là tôi không còn là Fred Johnson nữa.
D-1711: Ồ. Thế ra đó là lý do mày buồn à?
SCP-#### cười, khóc và la hét trong vòng một phút.
SCP-####: Không.
D-1711: Được rồi. T- tao sẽ cố và… tao… mày không cần phải… thật… ôi…
D-1711 đứng im lặng trong 24 giây.
D-1711: Câu hỏi thứ ba, tại sao nước mắt của mày biến đổi người khác?
SCP-####: Tôi nghĩ đó là cách duy nhất.
D-1711: Cách duy nhất để… làm gì mới được?
SCP-####: Tôi không biết.
D-1711: Được thôi.
Im lặng trong vòng 20 giây.
D-1711: Câu hỏi tiếp theo. Câu hỏi thứ tư…
D-1711 mở to mắt.
D-1711: Cái đéo gì cơ? Không. Tôi đéo nói câu này đâu. Đứa quái quỷ nào viết ra cái này thế?
Nghiên cứu viên nói nhỏ qua cửa buồng.
Nghiên cứu viên: Hãy tiếp tục thử nghiệm.
D-1711: Ông viết ra cái này phải không?
Nghiên cứu viên thở dài.
Nghiên cứu viên: Biết gì không? Bỏ mẹ nó đi. Chẳng đâu vào với đâu cả. Tôi mở cửa buồng đây.
D-1711: Thằng chó bệnh hoạn.
(kết thúc bản ghi)
Nghiên cứu viên bị khiển trách vì câu hỏi thứ tư.22
cập nhật:
chúng ta hông làm tốt việc khám nghiệm nhà fred johnson cho lắm thì phải. cuối cùng thì phải khám nghiệm lại và thấy một tờ giấy ghi chú trên sàn phòng tắm.
sao cũng được23