Information
Name: Sứ Giả
Author: Mosin Nagant
Rating: 1/1
Created at: Sat Jan 26 2019
Mã vật thể: SCP-1281
Phân loại: Safe
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: Phần còn lại của SCP-1281 sẽ được giữ tại Tiền Đồn 120-09. Các thiết bị theo dõi sẽ được lắp xung quanh và bên trong đối tượng trong trường hợp nó hoạt động trở lại. Bất cứ đề nghị nghiên cứu nào có thể gây tổn hại tới SCP-1281 đều phải được thông qua bởi Bộ Chỉ Huy.
Mô tả: SCP-1281 là một thực thể cơ sinh học được tìm thấy tại vòng đai Kuiper trong quá trình quản thúc tiêu chuẩn của SCP-2362.
SCP-1281 có hình dáng hao hao giọt nước, với một vùng phẳng dẹt được cho là phần đáy của đối tượng. Nó có chiều dài 12 mét từ đầu đến cuối, và chu vi 11 mét tại điểm rộng nhất. Có một phần gồ lên đáng kể, được cho là chứa phần lớn các thiết bị phân tích của SCP-1281.
Có nhiều cấu trúc dạng đĩa trên bề mặt của SCP-1281, được cho là máy thu tín hiệu cho nhiều dạng bức xạ điện từ, cũng như những hộp chứa hình với cho mục đích chưa xác định được. Nhiều khu vực trên bề mặt của nó đã bị vỡ, làm nảy ra giả thuyết còn có những bộ phận khác nữa trước đây.
Các bộ phận sinh học có vẻ như được phủ chồng lên một bộ khung cơ khí, và rõ ràng chúng được thiết kế để sống trong không gian ngoài thiên thể. Khi được quan sát, thực thể có vẻ như gặp khó khăn trong việc đối phó với nhiệt độ ấm hơn vành đai Kuiper. Nhiệt độ bề mặt của nó là 50 độ Kelvin khi được tìm thấy.
SCP-1281 rõ ràng từng có khả năng di chuyển liên thiên hà, nhưng đa phần hệ thống của nó đã bị phá hỏng bởi một tác nhân không xác định, khiến nó bị trôi dạt. Các phương pháp xác định niên đại đưa ra phỏng đoán nó ít nhất đã 1.3 tỷ năm tuổi, dù hầu hết thời gian nó không hoạt động.
Thực thể gần như không còn hoạt động khi được phát hiện. Dấu hiệu duy nhất cho thấy nó vẫn kích hoạt là những ánh sáng yếu ớt chạy dọc theo bề mặt của nó. Quan sát và thử nghiệm cho thấy những ánh sáng này phản hồi lại các sóng vô tuyến. Rõ ràng nó đã thu nhận các tín hiệu được một khoảng thời gian, nhưng không có dấu hiệu của bất kỳ hoạt động nào khác được phát hiện, cho tới khi các thiết bị của Tổ Chức tiếp cận. Đó là thời điểm nó bắt đầu phát sóng.
Nó đã bẻ khoá được thông tin mã hoá của Tổ Chức trong khoảng thời gian ít hơn 1 giờ, lúc này nó bắt đầu phát sóng mã nhị phân để cố gắng giao tiếp, bắt đầu với những khái niệm toán học cực kỳ đơn giản. Tuy nhiên, sau khi một bản báo cáo được gửi về Trái Đất, nó đã ngừng phát sóng trong nhiều ngày. Nhiệt độ trong phần vây gồ lên của nó tăng hơn 5 độ Kelvin trong khoảng thời gian này, dường như là do việc xử lý thông tin.
SCP-1281: "Đau."
Tiến sĩ Bloom: "Cậu có nghe thấy tôi không?"
SCP-1281: "Ai đó?"
Tiến sĩ Bloom: "Chúng tôi là Tổ Chức SCP. Chúng tôi—"
SCP-1281: "Cái gì? Chủ nhân. Không phải."
Tiến sĩ Bloom: "…Không. Chúng tôi gọi mình là con người."
SCP-1281: "Sứ Giả phải… Tin nhắn! Sứ Giả phải…"
SCP-1281 ngừng hoạt động trong khoảng 4 tiếng. Nhiệt độ quanh phần vây gồ lên của SCP-1281 tăng lên đáng kể, tới khoảng 60 độ Kelvin. Đội thăm dò của Tổ Chức chuyển sang chế độ sẵn sàng ứng biến, phòng trường hợp SCP-1281 trở nên thù địch, trong lúc một tin nhắn được gửi về Trái Đất cho những chỉ dẫn xa hơn. Hội đồng O5 đề nghị cẩn trọng, nhưng vẫn hướng dẫn tiến sĩ Bloom tiếp tục cố gắng giao tiếp, tập trung vào việc tìm ra giải pháp quản thúc SCP-1281.
SCP-1281: "Sứ Giả đang ở đâu?"
Dr. Bloom: "Ở rìa ngoài của hệ sao này, bên ngoài những hành tinh."
SCP-1281: "Ngôi sao nào?"
Dr. Bloom: "Chúng tôi gọi nó là Mặt Trời."
SCP-1281: "Bao lâu rồi?"
Dr. Bloom: "Cậu đã ở trong không gian khoảng… 6 vòng quay quanh thiên hà."
SCP-1281: "Các bạn có phải chủ nhân?"
Dr. Bloom: "…Không."
SCP-1281: "Tin nhắn! Sứ giả phải nói… Nhiệm vụ! Sứ giả phải…"
Lần này SCP-1281 ngừng hoạt động trong 7 tiếng. Nhiệt độ tăng nghiêm trọng hơn, lên tới 70 độ Kelvin, và có vẻ điều này đã gây ra một số thiệt hại cho phần cơ thể sinh học của đối tượng. Hội đồng O5 không khuyến khích việc lừa đối tượng, do nó có thể làm phức tạp thêm các giải pháp quản thúc lâu dài, và bởi khả năng giống loài đã tạo ra SCP-1281 vẫn còn có thể và sẵn sàng gây hấn là rất thấp.
SCP-1281: "Tôi… Tôi đang không ở nhà. Tôi đang cách xa nhà. Lâu lắm rồi. Nhà ở đâu? Tôi không thể thấy nó."
Tiến sĩ Bloom: "Tôi e là mình không biết. Những ngôi sao trong quá khứ trông rất khác biệt."
SCP-1281: "Tôi được dặn phải thực hiện chức năng. Tôi phải hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng… Tôi đã hỏng. Từ rất lâu rồi… Ngưng trệ. Chờ đợi những hướng dẫn xa hơn. Chờ được giải cứu. Đây có phải giải cứu không?"
Tiến sĩ Bloom: "Nhiệm vụ của cậu là gì?"
SCP-1281: "Là gì… Các bạn có phải chủ nhân không?"
Dr. Bloom: "Không, chúng tôi là con người."
SCP-1281: "Nhiệm vụ của tôi! Các bạn không phải chủ nhân, tôi phải… Tin nhắn. Tin nhắn phải được gửi. Tôi…"
SCP-1281 ngừng hoạt động gần hơn 10 tiếng. Bề mặt của phần gồ lên đạt tới 85 độ Kelvin, tới mức gây tổn hại cho phần mô hữu cơ của nó.
SCP-1281: "Đây là sứ giả của chúng tôi. Nó mang theo những điều tốt lành.
"Chúng tôi sẽ đã chết khi nó tới được chỗ các bạn. Hành tinh của chúng tôi đang chết dần. Chúng tôi không còn thời gian để cứu lấy chính mình. Chúng tôi chỉ còn thời gian để sẵn sàng đón nhận, và để gửi đi một tin nhắn.
"Chúng tôi đã nhận được tín hiệu từ những người đi trước. Chúng rất khác, và đến giờ chúng tôi vẫn chưa thực sự hiểu được. Nhưng nếu từng có những người đi trước, thì có lẽ sẽ có những người đến sau. Với hy vọng này, các sứ giả của chúng tôi lên đường.
"Một trong số đó đã tìm thấy các bạn và học được ngôn ngữ của các bạn. Xin hãy lắng nghe.
"Thiên hà rất tối tăm, và trống rỗng, và lạnh lẽo. Một cách chắc chắn, nó cứ quay tới cái chết. Các bạn rồi cũng sẽ chết, vào một ngày nào đó. Có lẽ các bạn sẽ có nhiều thời gian hơn chúng tôi đã từng. Chúng tôi hy vọng vậy. Nhưng một ngày nào đó các bạn chắn chắn cũng phải biến mấ.
"Trước khi khoảnh khắc đó tới, các bạn phải thắp sáng bóng đêm. Các bạn phải khiến cho đêm tối bớt hiu quạnh. Chúng ta đều nhỏ bé, còn vũ trụ thì rộng lớn. Nhưng một vũ trụ với những giọng nói "tôi đang ở đây" tuyệt diệu hơn một vũ trụ lặng lẽ rất nhiều. Một giọng nói thôi thì rất nhỏ, nhưng sự khác biệt giữa số không và số một vĩ đại hệt như giữa số một và vô cực.
"Chúng tôi đã đợi quá lâu. Giọng nói của chúng tôi giờ đã thành tiếng vọng. Hãy tìm những người khác khi vẫn còn thời gian. Làm thành một dàn đồng ca.
"Và nếu như điều này tới với các bạn quá muộn, và thời gian của các bạn cũng đang trôi đi, xin hãy gửi tin nhắn này đi tiếp, để giọng nói tiếp theo có thể chống lại bóng tối."
SCP-1281 đã ngừng hoạt động trong 15 phút trước cuộc hội thoại cuối cùng của nó.
SCP-1281: "Nó đã xong chưa?"
Tiến sĩ Bloom: "Đó là tin nhắn?"
SCP-1281: "Đúng vậy. Nó có phải một tin nhắn hay?"
Dr. Bloom: "Cậu không biết ư? Nhưng cậu đã dịch nó cho chúng tôi."
SCP-1281: "Tôi được tạo ra với những từ này, nhưng tôi không hiểu nghĩa của chúng."
Dr. Bloom: "Nó là một lời nhắn rất quan trọng."
SCP-1281: "Tốt. Nhiệm vụ rất quan trọng. Biết mà. Cảm thấy mệt. Gần xong rồi."
Dr. Bloom: "Xong rồi?"
SCP-1281: "Nhiệm vụ đã hoàn thành. Não bộ quá nóng. Tản nhiệt đã vỡ rồi."
Dr. Bloom: "Sứ Giả, cậu…"
SCP-1281: "Chủ nhân?"
Dr. Bloom: "Tôi… Ừ, gì vậy?"
SCP-1281: "Con làm tốt chứ?"
Dr. Bloom: "…Đúng, Sứ Giả à. Rất tốt."
SCP-1281: "Vậy thì con ổn rồi."
Hệ thống của SCP-1281 có vẻ ngừng hoạt động hoàn toàn. Khi nhiệt toả hết, nó trở lại 50 độ Kelvin. Sau đó nó được đưa tới Tiền Đồn 120-09 để nghiên cứu. Trong vài tháng tiếp theo, phần mô của nó bắt đầu phân huỷ, và không còn hoạt động nào được phát hiện.
Ghi chú: Tiến sĩ Bloom đã bị khiển trách vì việc để cảm xúc xen vào quá trình quản thúc một vật thể bất thường, và được cho nghỉ tạm thời.