SCP-8000

Information

SCP-8000.

SCP-01-SEEK.

SCP-04-SEEK khi được phát hiện.

SCP-13-SEEK.

SCP-22-SEEK.

SCP-8000.

Author: Nya Piece
Rating: 16/16
Created at: Wed Mar 13 2024

bởi PlaguePJP
Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-8000 hiện chưa được quản thúc.
Mô tả: SCP-8000 là một thực thể hình rắn khổng lồ giống với hải cẩu cảng biển (Phoca vitulina) trú ngụ trong Điểm-322. Chiều dài chính xác của SCP-8000 vẫn chưa được xác định vì chưa xác định được đuôi của nó; tuy nhiên, ước tính dị thể có chiều dài lên tới 150 mét. Thay vì nhảy, trượt hoặc bơi, SCP-8000 có khả năng bay lượn, di chuyển xuyên qua các vật thể rắn và biết trước tương lai.

SCP-8000 có trí khôn, biết nói và rất thông minh. Ngoài ra, SCP-8000 có thể tạo các cổng không gian tạm thời theo ý muốn. Có giả thuyết rằng SCP-8000 đã được kết nối với thực tại cơ bản từ một địa điểm ngoại không gian không xác định. Lý do hoặc phương thức để SCP-8000 tồn tại trong thực tại hiện thời vẫn chưa được phát hiện.

Vào thời điểm soạn tài liệu thì SCP-8000 là một trong hai sinh vật còn sống trên Trái Đất.

Giám đốc Paul Lague xông vào phòng họp của Điểm-322. Anh chăm chú nhìn vào bản báo cáo trong khi tiến về phía ghế của mình.
Lague: Jer à, thành thật là tôi phải nói với anh là không có— Cái thứ gì đây?

SCP-8000 ngồi ở phía bên kia bàn.
SCP-8000: Xin chào, anh Paul!
Lague: Tôi— Đây là… hả?
SCP-8000: Hôm nay chỉ có tôi với anh thôi. Ngồi đi. Đừng sợ. Tôi không làm hại anh đâu.
Lague: Ta không hiểu cái gì đang diễn ra. Ngươi là hải cẩu à?
SCP-8000: Anh đang làm gì ở đây thế?
Lague: Ta— Ta không nhớ. Hình như là ta định tham dự một cuộc gặp. Còn ngươi đang làm gì ở đây thế?
SCP-8000: Tôi biết nhiều thứ về anh đấy. Tôi hứa là sẽ thành thật với anh miễn là anh cũng thành thật với tôi.
Lague: Được rồi. Ờm. Ngươi là một con hải cẩu thân dài biết nói à? Ngươi tự mình vào đây à?
SCP-8000: Đúng vậy.
Lague: Công việc của ta là nhốt những thứ như ngươi vĩnh viễn đấy.
SCP-8000: Không cần thiết đâu. Tôi đã tự mình nghiên cứu và soạn luôn tài liệu về mình cho anh rồi.

SCP-8000 đẩy tài liệu SCP-8000 về phía Lague.
Lague: Sao là số 8000?
SCP-8000: Tôi không chọn con số đó.
Lague: Ngươi viết cái này mà.
SCP-8000: Đúng, nhưng cái đó nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi.
Lague: Ngươi có đuôi không?
SCP-8000: Anh bận tâm về cái đó à?
Lague: Đó là một chi tiết lạ trong này. Ngươi không đoán được à?
SCP-8000: Tôi chưa từng nhìn thấy đuôi của mình. Tôi sẽ không khẳng định những gì mình không có chứng cứ.
Lague: Ngươi có thể bò qua đây để ta kiểm chứng xem ngươi có đuôi không.
SCP-8000: Xin lỗi anh nha, tôi bay lượn một cách nhẹ nhàng và điệu đàng chứ không có bò lết.
Lague: Sao cũng được. Ai chụp bức ảnh này?
SCP-8000: Là anh, trong sáu hoặc bảy phút nữa.
Lague: Ý ngươi là gì?
SCP-8000: Anh Paul à, anh có muốn dành một ngày cùng với tôi không? Tôi biết câu trả lời của anh rồi, nhưng tôi vẫn phải hỏi thế.

SCP-8000 thực hiện động tác cắn. Nó bám vào không khí, níu chặt không gian bằng hàm. Thực thể kéo đầu sang trái, xé toạc một lỗ hổng trong thực tại.

SCP-8000 bay qua cổng và ló đầu về phía Lague.
SCP-8000: Nó ở ngay bên kia.
Lague: Đợi đã.
SCP-8000: Tôi biết. 'Sao mà anh có thể tin tôi được?' Hãy hỏi tôi bất cứ điều gì anh muốn, và tôi sẽ thành thật trả lời.

SCP-8000 nâng chân chèo phải lên.
SCP-8000: Tôi thề trên những cuốn tạp chí mà anh giấu trong ngăn bàn làm việc.
Lague: Cút mẹ mày đi.
SCP-8000: Thô lỗ thế.
Lague: Ngươi không giết ta à?
SCP-8000: Phí lắm.
Lague: Ăn thịt ta?
SCP-8000: Tôi đã hết thèm thịt người từ lâu rồi.
Lague: Ngươi giỡn đó à?
SCP-8000: Ừ. Nhạy cảm quá đi. Ăn thịt anh chẳng được lợi ích gì đâu.
Lague: Còn tra tấn ta trong hàng triệu năm thì sao? Thiêu sống gia đình ta ngay trước mặt ta? Khiến ta phát điên hết lần này đến lần khác? Có cái gì tương tự như thế không?
SCP-8000: Cụ thể thật chứ.
Lague: Trả lời.
SCP-8000: Liều lĩnh và không có lý do.
Lague: Ta không biết mình phải làm gì đây.
SCP-8000: Anh Paul à, tôi chỉ muốn dành cả ngày với anh thôi.
Lague: Được rồi.

Lague: Là ngươi nói đấy.
SCP-8000: Tôi sẽ đi vào lỗ hổng này thật chậm. Nó sẽ sớm đóng lại và rất khó để mở lại. Nên đừng khiến mọi chuyện rối rắm thêm. Anh không muốn tạo ra một nghịch lý nếu không chụp lại bức ảnh mình vừa thấy phải không, anh Paul?

SCP-8000 lại tiến vào cánh cổng. Giám đốc Lague nhìn chằm chằm vào nó khi rìa lỗ hổng đang dần thu nhỏ lại.

TÀI LIỆU ĐƯỢC THU HỒI 8000.1
13/02/2024
Bối cảnh: Giám đốc Paul Lague được lệnh tham dự một cuộc gặp với Liên lạc viên Ủy ban Đạo đức Jeremiah Cimmerian về hành vi của mình với tư cách là Giám đốc Điểm-322.

BẢN GHI

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»
Cimmerian: Anh nghĩ mình đang thấy thế nào?
Lague: Sự hiện diện của anh không giúp tôi tự tin mấy đâu.
Cimmerian: Chúng ta coi nhau là bạn mà phải không?

(Im lặng.)

Cimmerian: Vào thẳng vấn đề luôn, anh đã lỡ 12 trong số 14 cuộc họp O4 gần đây nhất, năng suất tổng thể ở Điểm của anh — quản thúc dị thể, các nỗ lực nghiên cứu, vân vân — đã giảm mạnh trong ba tháng qua, tôi có 16 lời phàn nàn khác nhau ở đây về mùi "rác rưởi và hổ thẹn" từ văn phòng của anh, và mọi người nói với tôi rằng anh ngủ trong giờ làm việc.
Lague: Hừm.
Cimmerian: Anh có phủ nhận những nhận định này không??
Lague: Tôi không biết. Tôi— Tôi chỉ— Thôi kệ đi.
Cimmerian: Kiệt sức à?
Lague: Chắc thế? Tôi nghĩ là mình chỉ hơi mệt thôi.

(Cimmerian nhìn Lague trong im lặng.)

Lague: Tôi không biết là mình bị trầm cảm hay là gì đi nữa. Tôi ngồi xuống ghế, làm bất cứ thủ tục giấy tờ nhảm nhí nào cần thiết trong ngày, giao bất kỳ dự án nào còn sót lại và nhìn chằm chằm vào màn hình cho đến giờ về nhà. Tôi chán lắm rồi. Mọi thứ đều nhàm chán.
Cimmerian: Việc này có lẽ xuất phát từ một vấn đề lớn hơn.
Lague: Nói thế ai chả nói được.
Cimmerian: Mấy chuyện này bắt đầu từ khi nào?
Lague: Khi tôi nghiên cứu dị thể này. Tôi không rảnh để nhớ nó là gì. Và, kiểu như — tôi không biết nữa — tôi ngồi đó nhìn vào tài liệu nhảm nhí này về một dị thể nhảm nhí và cảm thấy chẳng có ích gì. Tôi nghĩ nó đã làm tôi mất hứng.
Cimmerian: Cũng bình thường thôi. Nghe này, Paul, tôi đã gặp nhiều người mắc phải vấn đề này rồi. Anh làm Giám đốc được bao lâu rồi?
Lague: Tám năm.
Cimmerian: Ồ. Ờm, nhanh hơn bình thường.
Lague: Than vãn thì được gì? Đây là việc tôi cần phải làm. Tôi sẽ cố gắng hơn.
Cimmerian: Kể cho tôi nghe chuyện gì đang xảy ra. Tại sao anh cảm thấy như vậy? Làm ơn, tôi ở đây để giúp anh mà.
Lague: Để làm gì? Có ích gì đâu. Chẳng có ích gì. Tôi đã chịu đủ rồi. Chỉ— chỉ cần cho tôi một giây để bình tĩnh lại, và tôi sẽ quay lại làm việc. Cảm ơn anh đã quan tâm, Jer.
Cimmerian: Mục đích của cuộc gặp này không phải để la mắng anh và tự dưng khiến anh thích làm việc lại. Anh biết năng suất làm việc của mình. Chúng tôi cần anh lấy lại phong độ. Chúng tôi cần anh khắc phục tình trạng này.
Lague: Tin tôi đi, tôi muốn lắm, nhưng tôi không làm được. Bất khả thi luôn rồi. Nên sao phải thử?

«KẾT THÚC BẢN GHI»

Giám đốc Lague và SCP-8000 rời cánh cổng và tiến vào phòng đọc của một thư viện lớn. Những cánh cửa được mở ra, cho thấy hàng trăm nghìn cuốn sách được xếp trên kệ gỗ gụ tối màu, trải dài vượt xa tầm nhìn và cao đến tận nóc. Không khí tĩnh lặng, thoang thoảng mùi tro và mùi giấy cũ. Những quả cầu ánh sáng nhỏ nhảy múa quanh các kệ, chiếu sáng các cuốn sách và hành lang.
Lague: Ta đã đến Thư viện Lãng khách rồi.
SCP-8000: Thư viện này là của tôi. Bọn lang thang đó lấy ý tưởng thư viện vô hạn từ tôi. Còn tôi thì mượn từ Alexandria.

Họ bước khỏi phòng đọc. Cổng vòm bằng đá được bao bọc bởi cây thường xuân và dây leo bảo vệ ở trước mỗi dải hành lang.
Lague: Ta tưởng rằng mình phải nghe qua một thư viện thứ ba kiểu này rồi chứ.
SCP-8000: Tôi không thích bị chú ý, nên tôi không để ai biết cả. Nhưng thật ra, thư viện này không phải của tôi. Nó là của anh.

Họ tiếp cận một cổng vòm. Dòng chữ được khắc trên phần đá đỉnh vòm là "MIỀN KÝ ỨC."
SCP-8000: Muốn đi dạo không?

Lague và SCP-8000 tiếp tục đi vào một khu vực phụ của hành lang.
SCP-8000: Nơi này chứa đựng tường tận mọi trải nghiệm, mọi khoảnh khắc, mọi kiến thức và mọi cảm xúc của anh đấy, Paul.
Lague: Tường tận ra sao?
SCP-8000: Ký ức cơ bắp chơi đàn piano ở trên đó. Lâu rồi không đụng tới. Bốn tập về kiến thức thơ ấu của anh về mọi thứ liên quan đến cá mập nằm ở phía trước. Tôi có mọi khoảnh khắc của mọi lớp tiểu học của anh ở trên này.
Lague: Tường tận ra sao?
SCP-8000: Tôi đã đọc tất cả mọi thứ. […] Tôi không phán xét đâu.
Lague: Kể cả—

SCP-8000 bay lên khỏi tầm nhìn, lấy một cuốn sách đầy bụi từ kệ và thả nó xuống Lague. Anh mở nó ra.

Lague tám tuổi, đang bơi ở bể bơi công cộng.

Lague nắm lấy bậc thang ở phần sâu nhất của bể bơi, đẩy mình xuống dưới rồi lại trồi lên. Cậu làm thế bốn lần.

Đột nhiên, Lague cố trồi lên mặt bể nhưng không thành. Bên trong chiếc quần bơi của cậu bị quấn quanh thanh giữ thang bị bung ở dưới bậc thang.

Lague hoảng sợ vùng vẫy và cố gắng ngoi lên nhưng không được. Cậu cởi quần bơi và bơi lên. Cậu trần như nhộng, nhưng còn sống.

Hai cô gái đã quan sát toàn bộ sự việc và nhìn chằm chằm vào Lague. Cậu có cảm tình với một trong số họ.

Lague thở hổn hển và chạm vào ngực và cánh tay của mình.
SCP-8000: Kể cả vụ đó.
Lague: Chúa ơi! Y như thật vậy.
SCP-8000: Là thật đấy. Anh đã trải qua chuyện đó ở đó và tôi gửi anh về để sống lại nó.
Lague: Ngươi chỉ biết làm trò này thôi à?

SCP-8000: Khiến anh sống lại những khoảnh khắc xấu hổ? Không. Đó là thử nghiệm thôi. Tôi có thể khiến anh sống lại chúng, nhưng chúng ta cũng có thể xem chúng như là khán giả.
Lague: Ngươi có thể— làm ơn— cho ta biết chúng ta đang làm gì ở đây không?
SCP-8000: Chúng ta ở đây vì những ký ức về thất bại của anh. Nhiều lắm. Không hiểu sao nhưng lại nhiều hơn hầu hết mọi người.
Lague: Ta thà để ngươi nhấn chìm ta xuống hồ lại.

TÀI LIỆU ĐƯỢC THU HỒI 8000.2
14/02/2024
Bối cảnh: Ts. Jeremiah Cimmerian đã tập hợp một số đồng nghiệp thân cận của Giám đốc Lague, tin rằng việc đó sẽ xoa dịu tình trạng hiện tại của Giám đốc Lague.

BẢN GHI

Thành viên Hiện diện
Gđ. Daniel Asheworth
Ts. Harold Blank
Ts. Jeremiah Cimmerian
Ts. Anthony Coix
Gđ. Randall House
Ts. Cole Thereven
SCP-5595

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»

(Lague được Cimmerian chỉ dẫn vào phòng họp của Điểm-322. Trước mặt anh là các đồng nghiệp của mình, ngồi thành vòng tròn. Một chiếc ghế trống ở phía trước anh.)
Lague: Một buổi can thiệp? Anh giỡn với tôi đấy à?
Cimmerian: Nó không phải buổi can thiệp.
SCP-5595: ĐÂY RÕ RÀNG LÀ MỘT BUỔI CAN THIỆP. HẮN LÀ TÊN KHỜ, KHÔNG PHẢI THẰNG NGỐC.

(Lague ngồi phịch xuống chiếc ghế trống, lẩm bẩm một mình.)
Cimmerian: Chúng tôi muốn thảo luận về sự nghiệp và trạng thái cảm xúc của anh. Một số người trong chúng tôi đã chuẩn bị sẵn vài lời. Có ai muốn mở đầu không?

(Thereven giơ tay lên.)
Cimmerian: Cole?

(Thereven lôi ra một mảnh giấy nhàu nát dưới chân và bắt đầu đọc.)

Thereven: Anh Lague à, tôi rất tiếc vì những mất mát mà anh đã trải qua trong vài tháng qua. Tôi chỉ có thể tưởng tượng việc mất đi thú cưng đau khổ đến mức nào. Tôi rất buồn khi nghĩ về con tắc kè cưng của tôi, Clyde, chết giống như chú chó của anh trong một vụ tai nạn xe hơi. Tôi xin chia buồn với anh cùng mọi chú chó và thú nuôi khác đã chết.
Cimmerian: Cole, cái này là về—

(Lague giơ tay về phía Cimmerian.)
Lague: Tôi thật sự cảm kích, Cole. Cảm ơn anh.1
Cimmerian: Anthony?
Coix: Tuần trước tôi cần anh xem qua và ký một số tài liệu. Anh nói rằng mình sẽ làm, nhưng vài giờ sau, khi tôi vào văn phòng của anh thì tôi tìm thấy chúng nằm dưới một cuốn sách được viết bởi một nghệ sĩ tán tỉnh. Tôi đã phải ở lại thêm năm ngày để chỉnh sửa mấy thứ cần thiết. Trên hết, tôi đã phải thay mặt anh tham dự sáu cuộc họp riêng biệt khi anh vắng mặt. Tôi còn không được trả lương làm thêm giờ.
Lague: Hả? Anh không được trả lương làm thêm à?
Coix: Anh đã bỏ các quyền lợi đó rồi.
Lague: Không. Tôi đâu có bỏ.
SCP-5595: À QUÊN. LÀ DO TA LÀM.
Lague: Cái quái gì vậy?
SCP-5595: HẮN CHỬI TA LÀ THẰNG KHỐN NẠN VÌ ĐẦU CƠ VÉ ERAS TOUR.
Asheworth: Cái máy bán kẹo này làm được gì?
Coix: Nó là dị thể tích hợp đầu tiên. Lague đã đưa nó vào phòng ban tài chính của chúng tôi.
Asheworth: Có lẽ không phải ý tưởng hay.
Lague: Cảm ơn, ông Giám đốc. Nhưng có ai hỏi ý kiến ông đâu?
Asheworth: Tôi chỉ nói vậy thôi. Nó là dị thể được giao việc kiểm soát tài nguyên Tổ Chức. Có lẽ đó không phải ý tưởng tốt—
Lague: Đừng có giở giọng với tôi, Dan. Ai thấy mặt ông cũng nhớ lần ông cố tìm bạn gái tiên tộc đấy.
Asheworth: Đệt mẹ mày!

(Asheworth rời khỏi ghế.)
Asheworth: Đàn ông con trai làm thế là chuyện bình thường!

(Asheworth rời khỏi phòng, đóng sầm cửa.)
House: Lần nào cũng vậy.
Blank: Tới lượt tôi. Trong tám năm qua, anh đã rất tự lập – tự lập hơn hầu hết mọi người. Hiếm lắm tôi mới nhận được cuộc gọi hoặc email yêu cầu xem lại báo cáo mà anh sắp nộp. Tuy vậy, gần đây anh đã bớt tự tin hơn nhiều, cần phải giải thích phương pháp và triết lý của mình thay vì tự mình bắt tay vào làm. Bắt đầu hành xử như một người có não đi.
Lague: Giờ tôi không được xin lời khuyên à?
Cimmerian: Đó không phải ý của ông ấy.
Lague: Thì sao? Không lẽ tôi phải ngồi đây nghe mấy người than vãn à?
Cimmerian: Không ai ở đây than vãn về anh cả.
Blank: Paul, anh phải hiểu điều này. Sự thât là đời luôn có những thăng trầm. Anh nghĩ rằng mình đã đạt đến đỉnh cao rồi, và giờ khi xuống thấp thì anh lại không quen. Cứ lạc quan thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Cimmerian: Randall?
House: Tôi sẽ nói ngắn gọn thôi. Anh đã trở thành một tên ẻo lả hay than vãn. Anh có biết hàng ngày tôi phải đối mặt bao nhiêu chuyện nhảm nhí không? Tôi làm việc trong địa ngục thứ thiệt đấy. Tôi rất muốn được nghiên cứu thứ gì đó dễ dàng và thỉnh thoảng được thư giãn tí mà có được đâu.
SCP-5595: TA ĐỒNG Ý VỚI THẰNG KHỐN.
House: Đúng là khó chịu. Anh khó chịu thật đấy. Tôi đã chứng kiến thái độ “ngày càng tệ hơn’’ này xảy ra hàng nghìn lần rồi. Người ta có lo lắng không? Chắc là có. Tôi không bận tâm đến mấy người đó, vì 99% là mấy người đó than vãn vì cho rằng mình không đủ tốt. Tôi mệt mỏi với cái lối nghĩ bản thân là nạn nhân này rồi. Lấy lại sự tự tin và ngừng than vãn đi.
Lague: Ha! Nghe tên đạo đức giả nói kìa.
Cimmerian: Mọi người! Tôi đã dặn là ‘cởi mở’ lần thứ ba mươi rồi đấy.
SCP-5595: ÔNG DẶN THÊM SÁU TRĂM NĂM MƯƠI LẦN NỮA ĐÂY MỚI THỦNG ĐẤY.
House: Anh ta cần phải hiểu chuyên này.
Lague: Ông muốn nói về tên ẻo lã hay than vãn à?
House: Ăn nói cho cẩn thận.
Lague: Nhìn ngài Giám đốc Điểm đáng kính kìa. Chẳng phải ông đã kêu gọi lũ quỷ để tìm tên Game Thủ Chống Cần đó sao? Cái tên cứ vẽ hắn là người da trắng ấy? Tự tin ghê chưa, Randy.
House: Ừ, ừ, thích nói gì thì nói. Hay là thế này: ngay khi rời khỏi căn phòng này, lấy hai tay và vực dậy bản thân lại.
Lague: Mấy người biết không, vụ này đúng là nhảm nhí.

(Lague đứng dậy.)
SCP-5595: CẢM ƠN

Lague: Vực dậy bản thân lại hả? Cái đó tôi tự làm được.
House: Thấy rồi mới tin.
Lague: Ông chóng mắt lên mà xem.

(Lague rời đi.)
Cimmerian: Hay lắm mọi người. Làm rất tốt. Hiệu quả dữ luôn.

«KẾT THÚC BẢN GHI»

Lague: Sẵn tiện, ta thấy đuôi của ngươi rồi.
SCP-8000: Không, làm gì có.
Lague: Ta nhìn thoáng được nó khi ngươi đi vào cánh cổng.
SCP-8000: Chuyện đó là không thể.
Lague: Toàn bộ cơ thể ngươi nằm trong thư viện này à?
SCP-8000: Đúng. Hừm. Tôi hiểu ý anh rồi. Trông nó thế nào?
Lague: Như đuôi hải cẩu thường.
SCP-8000: Thật phi thường. Tôi sẽ thêm nó vào tài liệu. À sẵn tiện luôn.

SCP-8000 bay từ kệ này sang kệ khác, lấy vô số quyển sách.
SCP-8000: Tài liệu về anh đây. Những cuốn sách này đại diện cho tuổi thơ của anh.

Giám đốc Lague và SCP-8000 xuất hiện trong phòng ngủ của một đứa trẻ. Các bức tường có màu xanh đậm. Nhiều chiếc cúp vô địch thể thao giải Little League xếp trên tủ sách đối diện giường.
Lague: Ồ, không thể nào.

Lague đi qua, lấy một cuốn truyện tranh Batman khỏi tủ đầu giường và lướt qua các trang. Anh dừng lại ở mặt trong của bìa sau cuốn truyện.
SCP-8000: Gì đây?
Lague: Ta từng vẽ truyện tranh Batman của riêng mình ở mặt sau của cuốn truyện. Hình như còn vài cuốn ở đây.

Lague đi sang phía đối diện của giường.
SCP-8000: Anh đã vẽ bao nhiêu trang thế?

Lague: Hàng chục, có thể hàng trăm. Ta không nhớ. Nhưng đó là sở thích của ta. Trước khi ta muốn làm nhà sinh học biển và tổng thống thì ta muốn vẽ nét cho truyện tranh. Ta có một đống sách 'Hướng Dẫn Vẽ Truyện Tranh'. Chúng không thực sự giúp gì ngoài việc cho ta trang để vẽ đè lên, nhưng cũng không tệ. Rồi ta ngừng vẽ. Ta không nhớ tại sao — có lẽ do việc học hoặc — Chết mẹ!

Một đứa trẻ tầm sáu hoặc bảy tuổi gục xuống giường, lặng lẽ khóc. Một số tranh vẽ nhàu nát nằm rải rác xung quanh cậu.
SCP-8000: Đừng lo, cậu ta không thể thấy anh đâu. Nếu có sẽ gây ra nghịch lý đấy.
Lague: Chuyện này đúng là kỳ lạ.
SCP-8000: Anh nói rằng mình đã ngừng vẽ.
Lague: Ước gì ta đã không làm thế. Đó là một giấc mơ viển vông, nhưng đời là thế mà.

Một người phụ nữ bước vào phòng. Cô nhìn xung quanh.
Người phụ nữ: Con có sao không?

Cô đi quanh phòng để tìm đứa trẻ, ngồi xuống và nhìn vào cậu.
Người phụ nữ: Chuyện gì vậy con?
Đứa trẻ: Nó xấu quá.
Người phụ nữ: Đâu nào, mẹ thấy đẹp mà.
Đứa trẻ: Nó xấu!

Cô lấy tay áo lau nước mắt của cậu.
Người phụ nữ: Con ơi, nếu con cứ dễ nổi nóng thế này sẽ không hài lòng được với gì đâu.
Đứa trẻ: Con bỏ cuộc! Con sẽ làm bác sĩ cá và không bao giờ vẽ nữa.
Người phụ nữ: Con muốn lớn lên làm gì thì mẹ cũng sẽ ủng hộ con cả. Con muốn giúp mẹ phủ bột thịt gà không?
Đứa trẻ: […] Dạ có.

Hai người đứng lên và rời khỏi phòng. Người phụ nữ nắm lấy tay đứa trẻ.
Người phụ nữ: Mẹ không biết phải kiếm đâu ra tiền để trả học phí cao đẳng sinh học biển nữa, nhưng nếu con quyết tâm thì mẹ sẽ cố ủng hộ con.
Lague: Đó là ngày mà ta nghĩ là, mình ngừng vẽ. Giờ nhìn lại thì đối với một đứa trẻ sáu tuổi thì cũng đâu có xấu lắm. Chắc do lúc đó ta là một đứa ngỗ nghịch.
SCP-8000: Lúc đó thôi à?
Lague: Hay lắm.
SCP-8000: Sao anh không vẽ tiếp?
Lague: Khả năng ta làm được cái gì ra hồn trong nghề đó rất mong manh. Ta muốn trở thành Jack Kirby hay Stan Lee, nhưng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Bố ta chuyên tìm kiếm tài năng cho giải bóng đá đại học. Ông luôn nói về những vận động viên mà ông đã xem; rằng họ là những người giỏi nhất trong ba trăm đứa ở trường trung học, nhưng ông biết là một khi những đứa trẻ đó bước vào đại học thì họ chẳng có tí kỹ năng thực tiễn nào. Ông ấy chưa từng sai.
SCP-8000: Anh có nghĩ rằng điều đó có đúng không? Liên tục hạ thấp kỹ năng của bản thân và người khác là một cái nhìn ảm đạm về cuộc sống đấy.
Lague: Ông ấy luôn nói thế mỗi khi ta có thú vui mới. Ông ta luôn nhắc lại chuyện đó vào ngày hôm sau.
SCP-8000: Tức là cha anh đang nói về anh.
Lague: Chứ còn gì nữa?
SCP-8000: Anh Paul à, anh hiểu rằng tiêu chuẩn của anh là do mình đặt ra, đúng không?
Lague: Không đúng. Điều đó chưa bao giờ đúng trong lịch sử nhân loại cả.

Lague ngồi ở bàn trong một căn phòng yên tĩnh, lạnh lẽo. Hiện cậu mười sáu tuổi, bao quanh bởi những thanh thiếu niên khác ở bàn học. Cả nhóm nhìn chằm chằm vào bài kiểm tra tiêu chuẩn của mình.

Lague ngồi đối diện với mẹ mình. Anh mở một phong bì manila.
Lague: 1520 điểm.
Người phụ nữ: Ôi trời! Con giỏi thật!
Lague: Con đang cố vào trường tốt, mẹ à. 1520 điểm không đủ đâu.
Người phụ nữ: Con nói gì vậy? Đó là thứ hạng 99 mà.
Lague: Henry, Nate, Isabella đều trên 1540 điểm.
Người phụ nữ: Nate hả? Nó gian lận à?
Lague: Cái đó không quan trọng. 1520 điểm đéo—đếch có đủ cao.
Người phụ nữ: 1520 và 1540 đều nằm trong thứ hạng 99 cả. Con đang làm quá lên đấy; đừng có tự dằn vặt nữa.
Lague: Không đủ tốt
Người phụ nữ: Mẹ đã chịu thái độ này cả cuộc đời con rồi. Tự hào với chính mình một lần đi. Mẹ tự hào về con, Paul. Nhiêu đó chưa đủ à?
Lague: Cuối cùng thì ta cũng đúng. Ta không vào được nhóm trường Ivy League.
SCP-8000: Anh chuyển ngành năm lần ở cao đẳng, từ kỹ thuật vi tính sang thiết kế đồ họa rồi ẩm thực đến kỹ thuật cơ khí chỉ trong một năm rưỡi.

Lague ngồi trên sàn phòng ký túc xá của mình. Một quyển sách vật lý được mở ở phần về độ đàn hồi. Anh đang khóc.
Lague: Thật không?

Lague: Kệ mẹ cái đó đi. Rốt cuộc thì ta hợp với ngành sinh học, ta tốt nghiệp đúng hạn.
SCP-8000: Tại sao anh không theo đuổi những lựa chọn khác?
Lague: Vì mấy khái niệm đó khó hiểu quá—
SCP-8000: Không đúng. Anh làm việc cho Tổ Chức. Tức là anh thông minh.

[…]
Lague: Nó— Nó không có gì phi thường cả. Ta chỉ học hỏi công trình của những con người thành đạt hơn để tốt nghiệp và trở thành một cái bánh răng trong một bộ máy dựa trên thành tựu của những người đó. Không có thăng trầm gì cả, chỉ mắc kẹt trong một tổ chức. Ta không thể chịu được cảm giác đó. Có lẽ ta đã tự hủy hoại sự nghiệp của mình — ta biết là cố vấn trường ghét mình sau lần đổi ngành thứ ba, nhưng ta không thể ép mình vào lối sống đó.
SCP-8000: Anh muốn để lại dấu ấn à?
Lague: Ừ, chẳng lẽ không được à?

TÀI LIỆU ĐƯỢC THU HỒI 8000.3-4
18/02/2024 - 19/02/2024
Bối cảnh: Gđ. Lague chấp thuận đề xuất dự án sau đây được trình bày lên Hội đồng Giám sát viên.

DỰ ÁN SEEKER
Ai tìm thì giữ. Ai mất ráng chịu.
Mô tả Dự án: Seeker là một thiết bị công nghệ dị thường. Bằng cách sử dụng lỗ sâu cục bộ và điện toán lượng tử, người dùng Seeker có thể nhập các tham số cụ thể để tìm kiếm những dị thể chưa được phát hiện. Ngoài ứng dụng lỗ sâu, hệ thống trí tuệ nhân tạo của cỗ máy có thể dự đoán vị trí, phân loại và dị tính của những dị thường chưa được phát hiện dựa trên các dòng thời gian và trải nghiệm của 35.000.000 Trái Đất song song.

Bằng cách sử dụng Giao diện Đồ họa Người dùng, người dùng có thể nhập một vài tham số, để xác định dị thể mà Seeker nên quét và số lượng thực tại song song được tìm kiếm. Thiết bị sẽ trả về kết quả tốt nhất, cung cấp các yếu tố khiến dị thể xuất hiện trong các vũ trụ song song và vị trí của nó trên Trái Đất.
Bối cảnh: Một phần trình bày của Giám đốc Lague cho Hội đồng Giám sát viên.

BẢN GHI

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»
O5-2: Anh có thấy công việc của mình là một cuộc thi thố không, Giám đốc?
Lague: Không thưa bà.
O5-2: Tôi không hiểu vì sao cần phải chi hàng triệu—
Lague: Những ước tính của tôi—
O5-2: Ồ, còn hay hơn nữa. Hàng tỷ đô của Tổ Chức vào một thiết bị lý thuyết với công dụng không khác gì công việc của chúng ta. Tôi không thấy thứ này cần thiết ngoại trừ làm thỏa mãn cái tôi của anh.

(Một máy photocopy ngồi trên ghế của O5-13. Nó lên tiếng.)
O5-13: XU HƯỚNG NGÀY NAY TOÀN LÀ MÁY MÓC TO LỚN CẢ.
O5-1: Thật sốc biết bao khi anh quan tâm đến chuyện này đấy, Mừi Ba.
O5-13: ĐỪNG GỌI TÔI NHƯ VẬY NỮA.
O5-2: Ai đã bắt đầu cái xu hướng ngày nay là máy móc to lớn này thế?
O5-13: BÊN DEEPWELL CỦA ĐIỂM-17.
O5-1: Họ có làm được gì có ích không? Họ luôn hủy hoại thực tại hoặc giết chết các vị thần—
O5-2: Bởi vì ai đó cứ ném tiền vào họ.
O5-13: CÓ LẼ VÌ TÔI KHÔNG MUỐN BỊ KẸT TRONG MÁY PHOTOCOPY. CÔ ĐÃ BAO GIỜ NGHĨ ĐẾN CÁI ĐÓ CHƯA?
Lague: Tôi đã tham khảo ý kiến của Deepwell Điểm-17 cho thứ này.

(O5-7 gõ bàn phím.)
O5-7: đừng có tự cản trở mình nữa.
O5-5: Anh Lague à, trước hết tôi muốn nói rằng thật vui khi được gặp lại anh? Thứ nhất, tôi nghĩ đây là một ý tưởng hay! Làm thế nào mà anh nghĩ ra được nó thế? Thật là ngầu! Được rồi, anh đã thuyết phục tôi tin rằng cái này có thể mang lại lợi ích cho Tổ Chức. Tuy nhiên, tôi đang tự hỏi về ý định của anh. Tôi đã đọc một báo cáo từ Cimmerian tại Ủy ban Đạo đức, và anh ta nói rằng anh đang buồn rầu chuyện gì đó.
Lague: Chẳng phải những kiểu bàn luận này được bảo mật ư?

(O5-7 gõ bàn phím.)
O5-7: chúng tôi không bị bó buộc bởi những quy định của đạo luật trách nhiệm giải trình và cung cấp thông tin bảo hiểm y tế.
O5-13: CHÚNG TA KHÔNG CẦN PHẢI LO VỀ LŨ KHỐN ĐÓ NỮA, BẢY À. BẮT KỊP VỚI MỌI NGƯỜI Ở ĐÂY ĐI.
O5-1: Paul, vui lòng trả lời câu hỏi của Năm.
Lague: Vâng, tâm trạng tôi hiện không ổn lắm, nhưng đó là do lý do cá nhân thôi. Sau khi tự kiểm điểm và xem xét nguyên nhân của việc này, tôi đã dồn hết tâm huyết vào tạo ra dự án này để tôi và Điểm của mình luôn đi đầu trong các nghiên cứu mới và thú vị.
O5-2: Chúng ta đã cài đặt thiết bị phát hiện dị thể trên từng centimet của hành tinh này. Anh muốn chúng ta nhổ bỏ chúng đi à?
Lague: Không, đây là một sáng kiến khác. Nó được dùng để dự đoán tương lai. Đúng là hệ thống phát hiện dị thể chúng ta hiện có thuộc hàng đầu, tôi không thể phủ nhận điều đó hoặc thậm chí là làm cho dự án này tốt hơn chúng. Chúng phát hiện dị thể trong thời gian thực; còn cái này sẽ cho chúng ta thấy khi nào, ở đâu và tại sao những dị thể lại xuất hiện trước cả khi chúng thực sự xuất hiện. Độc nhất vô nhị.

«KẾT THÚC BẢN GHI»
Bối cảnh: Phần trình bày của Giám đốc Lague cho Hội đồng Giám sát viên.

BẢN GHI

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»
Coix: Được không?
Lague: Họ đồng ý rồi.
Coix: Họ hoàn toàn tin cái trò tự ti đó à?
Lague: Tôi thích gọi nó là Trò Vực Dậy Bản Thân hơn. Và ừ, họ đã phê duyệt nó.
Coix: Có thể tôi biết anh quá rõ, nhưng nếu tôi có thể nhìn thấu lớp vỏ giả tạo đó thì họ cũng có thể đấy.
Lague: Đúng rồi. Họ nhìn thấu trò đó mà.
Coix: […] Vậy anh đã làm gì?
Lague: Tôi không hề liên hệ bên Deepwell, và tôi chắc chắn không hề làm ra một hệ thống phát hiện dị thể.

[…]
Lague: Tôi nói dối.

«KẾT THÚC BẢN GHI»

Lague: Ngươi thấy sao nếu ta phân tích ngươi? Ngươi biết là ta đâu phải mẫu thử để ngươi nghiên cứu đâu.
SCP-8000: Làm gì có luật bảo là anh không được hỏi tôi.
Lague: Vậy ngươi tên gì?
SCP-8000: Tại sao lại là Bill?
Lague: Ừ nhưng trông ngươi trọc lốc à. Greg thì sao?

SCP-8000: Hm. Tôi không có tên. Tôi không nhớ tại sao lại thế nữa. Lâu rồi mới có người hỏi về cái đó.
Lague: Được rồi. Trông ngươi hợp với tên William. Không phải 'Will' William. Mà hợp với Bill hơn.
Lague: Cái tên Bill nảy ra trong đầu ta mỗi khi ta thấy mấy thứ trọc. Không rõ tại sao nữa.
SCP-8000: Tôi có lông. Người tôi phủ toàn lông cả. Tôi biết là anh có mắt mà.
SCP-8000: Một biệt danh không có ý nghĩa nghe không đặc biệt lắm.
Lague: Francis; gọi tắt là Frankie.
SCP-8000: Giờ tôi hiểu vì sao mình chưa từng chọn tên rồi. Người ta sẽ bật cười nếu tôi xuất hiện và nói, ‘’Xin chào, anh Paul. Tôi là Frankie.’’
Lague: Ngươi là một con hải cẩu siêu dài. Tận dụng sự lố bịch của cái đó đi.
SCP-8000: Tôi nghĩ rằng sự chênh lệch giữa công việc của tôi và sự trùng hợp giữa tôi với một động vật có vú ngờ nghệch là đủ hài hước rồi.
Lague: Ta là chuyên gia về những thứ kiểu này. Ngươi phải chọn danh tính gì đó chứ. Vài năm trước, ta đã xử lý—

SCP-8000: Vâng, Vị Thần Chạm Trổ Ngà Voi Và Xương Cá Voi. Scordoh hành xử đúng với danh hiệu của mình. Tôi thì có một cách tiếp cận khác.
Lague: Chọn tên đi.
SCP-8000: Chuyện này thật thú vị.
Lague: Lại con mẹ nữa rồi.
SCP-8000: Khi quan sát anh, tôi thấy rằng sự ám ảnh của anh dường như không bao giờ được thỏa mãn. Đối với một đứa thiếu niên thì năng khiếu nghệ thuật của anh không hề tệ; thậm chí có thể nói là khá tốt đấy chứ. Nhưng không đủ tốt. Nỗi ám ảnh về sự hoàn hảo đó đã khiến anh bỏ cuộc.
Lague: Ta không nghĩ rằng làm thế là sai nếu mình không có sở trường với nó.

SCP-8000: Anh làm thế với hầu hết các hoạt động, từ học tập đến giải trí, hoặc những thứ khác, ngay khi anh cảm thấy được một tí khó khăn trong nỗ lực của mình.

SCP-8000 lấy ra một cuốn sách bìa mềm màu đen gần đó.

Lague đang chơi cho giải bóng rổ nội bộ của trường đại học của mình.

Trận đấu đang trong hiệp 4. Đội của Lague có bóng trong mười lăm giây cuối. Cả hai đội đều không hề hội ý.

Người đồng đội nhận bóng nhanh chóng chịu áp lực từ hai hậu vệ. Anh thực hiện đường chuyền nhanh vào góc đối diện cho một đồng đội khác. Còn bảy giây.

Đồng đội giả vờ sút bóng, sau đó rê bóng vào vạch sơn, giả vờ lên rổ và ném bóng cho Lague. Còn ba giây.

Lague bỏ lỡ đường chuyền. Bóng nảy vào tay một hậu vệ và thực hiện pha phản công nhanh về rổ đối phương. Còn 1 giây.

Người chơi ném bóng từ phía sau vạch ba điểm, bóng rơi vào rổ và giành chiến thắng.

Lague rời đi, bỏ lỡ cuộc gặp sau trận đấu. Anh đã không xuất hiện trong buổi tập tiếp theo.
Lague: Ồ, thôi nào! Cái đó bình thường mà. Ừ, ta hay than vãn về tranh vẽ của mình, và ta đã phát điên vì không vào được trường đại học mình muốn. Cái này thì đáng xấu hổ.
SCP-8000: Anh có thể xem nhẹ những sự kiện đó thế nào cũng được, nhưng chúng ảnh hưởng rất lớn đến tính cách của anh bây giờ.
Lague: Nói cũng bằng thừa. Cái đó là hòa nhập xã hội đấy.
SCP-8000: Anh thua một trận duy nhất mà đã bỏ cuộc. Anh xấu hổ đến thế à?
Lague: Để phải nhìn vào mặt đồng đội sau khi ta lỡ tay vuột mất bàn thắng ngon ăn như thế? Ờ. Xấu hổ thấy mẹ.
SCP-8000: Sao anh lại sợ? Xấu hổ là một phần bình thường của cuộc sống mà.
Lague: Ngươi biết không, ngươi là đồ đạo đức giả. Ngươi không thèm nghĩ xem có nên lấy tên cho mình vì ngươi sợ người ta sẽ nghĩ gì về nó. Không ai khác ngoài ta chịu thiệt cả. Ta không thể khoe tranh của mình cho người khác vì chúng không đủ đẹp để người ngoài ngắm. Ta tức giận khi không vào được nhóm trường Ivy vì đó là cách duy nhất để người ngoài biết rằng ta đủ thông minh để vào đó. Ngươi cũng giống ta thôi, và ta sẽ không đời nào để lũ khốn đó nghĩ rằng chúng giỏi hơn ta.
SCP-8000: Chuẩn rồi đó.
Lague: Ooooh. Ooooh. Ngươi bắt thóp được ta rồi. Giỏi lắm ha. Ngươi vẫn là đồ đạo đức giả.
SCP-8000: Tên tôi là Wallace, anh Paul à. Gọi tắt là Wally. Từ trước tới giờ tôi vẫn là Wallace, nhưng anh vẫn mắc kẹt trong tình thế do chính mình gây ra. Tôi mong là anh sẽ hiểu rằng tôi đang giúp anh.

TÀI LIỆU ĐƯỢC THU HỒI 8000.5-8
13/03/2024 - 20/03/2024
Bối cảnh: Một danh mục tóm tắt về những dị thể được Seeker phát hiện.

SEEKER.01

Số Vũ trụ Đầu vào: 104,257
Tham số: 'GẦN' 'CÒN SỐNG' TO LỚN 'NGUY HIỂM' 'Ở PHILADELPHIA'
Phát hiện của Seeker: Dị thể được xác định tại sân vận động Citizen's Bank Park, sân nhà của đội bóng chày Philadelphia Phillies.
Mô tả Tóm tắt: SCP-01-SEEK là một dị thể dạng người lai thú tương tự một con chim tròn trịa màu xanh lá cây mặc đồng phục Philadelphia Phillies. SCP-01-SEEK sở hữu nhận thức, trí khôn và khả năng nói.

BẢN GHI
Lague: Đó không phải trang phục à?
SCP-01-SEEK: Không.
Lague: Từ trước đến giờ ngươi là một sinh vật sống.
SCP-01-SEEK: Ừ. Ngươi đọc sách của ta chưa? Trong đó giải thích hết mà.
Lague: Ừ, ta biết trong đó nói là ngươi đến từ quần đảo Galapagos, nhưng có ghi chép lịch sử rằng công ty quái vật Henson làm ra linh vật Phanatic.
SCP-01-SEEK: Ta đã gặp Charles Darwin.
Lague: Thế à?
SCP-01-SEEK: Ta đã truyền bá những luận điệu phản thuyết tiến hóa trong bảy mươi năm. Ta là kẻ nghĩ ra cái gọi là ‘’tự do chọn trường’’.
Lague: Sao ông ta không viết gì về ngươi?
SCP-01-SEEK: Ta ép lão.
Lague: Bằng cách nào?
SCP-01-SEEK: Ta nói là mình sẽ ăn lão.
Lague: Tại sao ông ta lại tin ngươi.
SCP-01-SEEK: Vì ta đã ăn trợ lý của lão.
Lague: Vậy sao?
SCP-01-SEEK: Nuốt chửng tên đó luôn.
Lague: Hay thật.
SCP-01-SEEK: Lỗ mũi ta mở ra như miệng rắn vậy.
Lague: Ngươi thích ăn thịt người à?
SCP-01-SEEK: Có lẽ là trò yêu thích nhất của ta đấy.
Lague: Ngươi thấy việc đó bình thường?

SCP-01-SEEK: Cá mập cũng thế thôi nhưng ngươi có ghét chúng không?
Lague: Cá mập không chủ động săn người.
SCP-01-SEEK: Ta đâu có bảo là mình săn người.
Lague: Thế ngươi có săn người không?
SCP-01-SEEK: Có, đa phần là trẻ con. Ta thích đứng trước cửa nhà chúng đến khi chúng nhận ra ta.
Lague: Ngươi đang cố làm ta sợ à?
SCP-01-SEEK: Ngươi biết khẩu pháo xúc xích của ta chứ? Những khúc xúc xích đó làm từ thịt người đấy. Từ những kẻ ta săn đuổi đấy.
Lague: Thú vị ghê.
SCP-01-SEEK: Ngươi bị trúng một khúc xúc xích của ta chưa?
Lague: Chưa.
SCP-01-SEEK: Chúng được làm từ thịt người đấy.
Lague: Ta thấy khó tin là một sinh vật sống như ngươi lại trông như thế, ngươi gần 200 tuổi, và ngươi ăn thịt người.
SCP-01-SEEK: Còn ta thấy khó tin khi ngươi nghĩ rằng ta sẽ không ăn ngươi.

SEEKER.04

Số Vũ trụ Đầu vào: 30,124,610
Tham số: 'TO LỚN' 'ĐÁNG SỢ' 'NGUY HIỂM' 'QUÁI VẬT'

Phát hiện của Seeker: Dị thể được xác định nằm ở vùng Everglades ở Florida, Hoa Kỳ.
Mô tả Tóm tắt: SCP-04-SEEK là một dị thể dạng người có khả năng dịch chuyển qua không-thời gian quyến thuộc.

BẢN GHI
Lague: Xin chào?
SCP-04-SEEK: Ê, vụ gì vậy anh bạn?
Lague: Ngươi sống ở đây à?
SCP-04-SEEK: Không. Tôi đang nghỉ ngơi thôi.
Lague: Ngươi đến đây bằng cách nào?
SCP-04-SEEK: Tôi thích dịch chuyển.
Lague: Chỉ thế thôi à?
SCP-04-SEEK: Tôi có thể du hành thời gian.
Lague: Ngươi đã làm gì đáng kể với nó chưa?

SCP-04-SEEK: Cậu có bao giờ thắc mắc tại sao tỷ lệ tử vong ở trẻ em lại tệ đến vậy khi có các hiệp sĩ, vua chúa và những thứ vớ vẩn không?
Lague: Không hẳn.
SCP-04-SEEK: Tôi quay về quá khứ để ăn trẻ em.
Bối cảnh: Giám đốc Lague tổ chức một cuộc gặp với những người tham dự những lần thử nghiệm Seeker đầu tiên.

BẢN GHI

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»
Lague: Mấy người làm cái trò gì vậy?
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: […] Thì làm ra cái máy anh muốn đó?
Lague: Thế quái nào mà nó lại toàn tìm ra mấy tên ăn thịt người vậy?
Engr Wackerman: Có lẽ trí tuệ nhân tạo thấy những kẻ ăn thịt người liên quan đến tham số nguy hiểm.
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Có lẽ cậu nên nói kỹ hơn.
Lague: Có lẽ tôi nên dặn anh kỹ hơn. Cái máy này không có nhiệm vụ tìm vài thứ gì đó để nhốt vào tủ khóa là xong.
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Cái đó không có trong thông số kỹ thuật.
Lague: Phải hiểu ẩn ý chứ!
Coix: Paul, anh đang cư xử lố bịch đấy.
Lague: Không, không, không hề. Dự án này tiêu tốn hàng tỷ đô la. Nó đại diện cho tôi. Tôi cần phải chứng minh rằng cái máy này có thể tìm được một mối đe dọa lên cả thế giới trước khi nó gây ra thiệt hại.
Coix: Ai nói thế?
Lague: Ai nói gì?
Coix: Ai nói anh cần phải tìm một mối đe dọa lên cả thế giới? Các Giám sát viên à?
Lague: Tôi cần tìm ra nó. Tôi! Tôi sẽ không ngồi đây với một món đồ công nghệ trị giá hàng tỷ đô la chỉ biết nhổ ra đám thú nhồi bông Tickle-Me-Elmo ăn thịt trẻ em. Anh có hiểu là lúc đó tôi sẽ thành trò cười không hả?
Coix: Anh cần phải bình tĩnh lại.
Lague: Ant, tôi sắp bực đến mức tống anh sang Điểm-120 đấy. Jim, giới hạn cho số lượng vũ trụ mà thứ này có thể quét là bao nhiêu?
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Sắp đạt 35 triệu rồi.
Lague: Tôi cần anh đẩy nó lên.
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Anh điên à? Tôi đâu thể tự nhiên làm thế được. Nếu muốn làm thế thì ta phải tháo rời cả cỗ máy rồi lắp lại từ đầu mất.
Lague: Tại sao?
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Về mặt kỹ thuật, và có thể thôi, tôi có thể đẩy con số đó lên 40 triệu. Nhưng ở mức đó —
Lague: Vậy là anh chỉnh nó được.
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Ừ.
Lague: Vậy giới hạn là bao nhiêu?
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Không có. Nghe này, bộ ổn định của cỗ máy đó—
Lague: Anh là thằng tạo ra nó mà, Jim. Nó hư thì anh sửa thôi. Trời ạ!
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Tôi không đổi giới hạn vũ trụ đâu.
Lague: Tùy anh thôi. Anh không làm thì tôi làm.
Coix: Khoan đã. Trước khi anh làm gì đó ngu ngốc, thì chẳng phải anh trượt ngành kỹ thuật sao?
Lague: Tôi sẽ học tiếng Ba Lan.

«KẾT THÚC BẢN GHI»

SCP-8000 bay đi, lấy ra 18 cuốn sách bìa da. Tất cả đều được khắc logo của Tổ Chức SCP.
SCP-8000: Anh là Giám đốc Điểm được tám năm rồi. Hơn nữa, mặc cho ngoại hình của mình thì anh khá là trẻ so với một chức vụ như vậy, đúng chứ?
Lague: Ừ. Cảm ơn.

SCP-8000 nhặt một cuốn sách lên và lật qua các trang của nó.
SCP-8000: Anh thăng tiến trong sự nghiệp khá nhanh, chủ yếu là nhờ mối quan hệ của anh với những người quan trọng.
Lague: Khen hay ghê.
SCP-8000: Đó không phải chỉ trích, anh Paul à. Chúng là sự thật. Anh không đủ tiêu chuẩn, nhưng anh chỉ có được chức vụ đó do những cơ hội mà những người như bà Moose hoặc ông McInnis cung cấp.
Lague: Ai trong hoàn cảnh của ta cũng thế thôi. Không ai ép ta phải làm những công việc này và ghế Giám đốc Điểm còn trống khi ta được chọn.
SCP-8000: Tại sao anh là Giám đốc Điểm?
Lague: Chứ ngươi muốn ta làm gì? Khoe khoang à? Ta là người phù hợp nhất cho chức vụ này. Chắc vậy. Ta ở đúng nơi đúng thời điểm thôi.
SCP-8000: Hãy nhớ thỏa thuận trung thực của hai ta, anh Paul. Đây là cuộc trò chuyện giữa anh và Anthony vào năm 1993.
Lague: Họ cho tên khốn gian xảo làm trùm một Điểm kìa.
Coix: Gia đình House đã xử lý bọn Tartarean từ thập kỷ 40. Chuyện đó là đương nhiên thôi.
Lague: Không, nhảm nhí thì có, Ant. Cái đó công bằng ở chỗ nào?
Coix: Tôi không hề nói nó công bằng.
Lague: Ừ.

Lague: Hắn trẻ hơn tôi hai tuổi! Cái lồn gì vậy!
Coix: Tôi không biết sao anh bực đến thế. Anh là nghiên cứu viên cấp cao khi 25 tuổi. Còn tôi thì 34 tuổi mới có cơ hội nhận được một dự án của riêng mình, huống hồ gì đến một cấp bậc cao như thế.
Lague: Tôi chưa từng bị Randall áp đảo từ khi tôi gia nhập Tổ Chức. Giờ hắn đã nắm lợi thế lớn nhất so với tôi rồi.
Coix: Chúa ơi. Đôi lúc anh khó chịu thật đấy. Bình tĩnh lại và lo núi giấy tờ trong văn phòng mình đi. Ngồi đây than vãn với tôi không giúp anh làm Giám sát viên được đâu.
Lague: Hồi đó ta còn trẻ lắm nên ghen tị thôi.
SCP-8000: Sao anh lại ghen tị? Chẳng phải ông Randall là bạn của anh à?
SCP-8000: Anh có ghét ông Randall không?
Lague: Ta không ghét ông ta. Chưa từng. Ông ấy là thầy của ta từ ngày đầu ta làm việc.
SCP-8000: Nhưng lúc đó anh thù ghét ông ta mà.
Lague: Trời đất, mình bị gì vậy nè?

(SCP-8000 trừng mắt nhìn Lague.)
Lague: Ta tưởng mình nên được làm Giám đốc trước.
SCP-8000: Tại sao?

Lague: Bởi vì ta tưởng cái đó sẽ xóa bỏ mọi sự tự ti chết tiệt trong đầu mình. Nếu ta vượt mặt anh ta trước, sẽ không ai dám nhìn ta như một kẻ ngoài cuộc.
SCP-8000: Nhưng cuối cùng anh cũng có một Điểm của riêng mình thôi.
Lague: Đúng là thế, nhưng lúc đó nó cảm thấy như một giải khuyến khích vậy. Mẹ nó. Ta đang làm gì với đời mình vậy?
SCP-8000: Như thế không đủ tốt à?

Lague: Đáng ra thế đã đủ — Lẽ ra phải như vậy. Ta — Ta muốn làm điều gì đó quan trọng — làm ra gì đó mà ta có thể ghi tên tuổi mình lên hàng đầu. Cả cuộc đời mình, ta luôn đi chậm hơn đúng một bước. Tất cả những gì ta luôn, luôn muốn là công sức của mình được công nhận dù là nhỏ đến mấy đi nữa. Ngươi đã thấy rồi đấy!
SCP-8000: Anh có thấy rằng hơi nực cười khi tin rằng một tổ chức chịu trách nhiệm về an ninh và an toàn của vũ trụ lại trao cho ai đó một Điểm như một "giải khuyến khích" không?

SCP-8000 lật sang một trang khác.
Lague: Ta cần ý kiến của ngươi về cái này, vì ngươi là một dị thể. Liên quan đến quản thúc ấy mà.
SCP-5595: CÁCH NGƯƠI NÓI TỪ ĐÓ NHƯ MUỐN XÚC PHẠM TA VẬY.
Lague: Ta đang phát hoảng đây này. Bớt cằn nhằn đi. Nghe này, một nghiên cứu viên cấp thấp chọn đúng ngày này để mắc bệnh cúm, và không ai khác có thể thế chỗ tên đó cho cái dự án nhàm chán này.
SCP-5595: NÓ LÀ GÌ?
Lague: Một máy nướng bánh mì thay bánh mì được đặt vào thành các loại bánh mì khác. Một hồ sơ vật thể dị thường.
SCP-5595: TA MONG LÀ NGƯƠI XEM THỨ ĐÓ KÉM CỎI HƠN TA.
Lague: Từ khi nào mà ngươi tự ti thế?
SCP-5595: TA BẮT CHƯỚC NGƯƠI ĐẤY.
Lague: Ta không thể tin là mình đang ngồi đây gõ cái thứ nhảm nhí này. Ta là Giám đốc. Đây đâu phải công việc thường ngày của ta.
SCP-5595: NGƯƠI CÓ BAO GIỜ LÃNH ĐẠO AI TRONG ĐỜI CHƯA? CÔNG VIỆC CỦA NGƯƠI LÀ THU DỌN PHẦN THỪA THÔI. BỌN CHÚNG — TA — KHÔNG TRẢ LƯƠNG CHO NGƯƠI ĐỂ NGỒI CHƠI VÀ CHỈ LÀM VIỆC KHI THẾ GIỚI SẮP NỔ TUNG ĐÂU. TA CÒN GIỎI VIỆC NÀY HƠN NGƯƠI, VÀ TA BỊ MẤT VIỆC SAU ĐÚNG MỘT NGÀY ĐẤY.
SCP-8000: Anh đã có những gì mình theo đuổi, nhưng vẫn chưa đủ.
Lague: Ta không tiếp tục được nữa. Làm ơn dừng chuyện này lại được không? Ta hiểu rồi. Ta hiểu ý ngươi muốn nói rồi. Ta thề.
SCP-8000: Anh chắc không? Anh nói là muốn công sức của mình được công nhận, nhưng sự thật là công sức của anh được công nhận mà. Anh đã đạt được nhiều thành công trước khi trở thành Giám đốc Điểm. Như anh Anthony đã nói: anh đã nắm giữ một chức vụ rất cao khi còn rất trẻ, nhưng như thế vẫn chưa đủ, nên anh đã tiến xa hơn. Khi đã trở thành Giám đốc Điểm, trách nhiệm đi kèm chức vụ này không như những gì anh mong đợi. Ban đầu thì công việc này đủ tốt với anh do nó vẫn còn mới.
Lague: Sự tán dương chẳng có nghĩa lý gì nếu công sức theo đuổi biến ta thành thằng khốn nạn nhất thế giới. Ta đang ở trên đỉnh rồi. Ta đã có mọi thứ mình muốn từ khi còn nhỏ — tiền bạc, quyền lực, sự kính trọng, bạn bè – và nhiêu đó vẫn chưa đủ. Còn gì để ta theo đuổi nữa? Chẳng còn gì ngoài tầm với nữa.
SCP-8000: Anh nói đúng. Chẳng có gì nhiều để theo đuổi nữa. Dù vậy, anh sẽ vẫn cố theo đuổi cho bằng được.

TÀI LIỆU ĐƯỢC THU HỒI 8000.9-10
03/22/2024
Bối cảnh: Một danh mục tóm tắt về những dị thể được Seeker phát hiện (Tiếp tục).

SEEKER.13

Số Vũ trụ Đầu vào: 629,814,230
Tham số: '' 'CÒN SỐNG' 'TRÍ KHÔN' 'VŨ KHÍ' 'GIÀ'
Phát hiện của Seeker: Dị thể được xác định ở một sa mạc tại Nevada.
Mô tả Tóm tắt: SCP-13-SEEK là một thực thể dạng người có trí khôn mang ngoại hình tương tự với những mô tả phổ biến về cao bồi trên các phương tiện truyền thông.

BẢN GHI
SCP-13-SEEK: Xin chào anh bạn.
Lague: Ngươi là thứ gì?
SCP-13-SEEK: Anh bạn có tên chứ?
Lague: Làm ơn trả lời giùm. Ngươi là gì?
SCP-13-SEEK: Chẳng có gì để hấp tấp cả, anh bạn à. Tên tôi là Spaghetti Jones và đây là ngựa của tôi, Ricky-Tony.

(SCP-13-SEEK và ngựa của nó đồng loạt cúi đầu.)
Lague: Ngươi làm gì?
SCP-13-SEEK: Tôi đi theo ngọn gió thôi.
Lague: Vậy là ngươi chẳng làm gì cả.
SCP-13-SEEK: Anh bạn nói vậy chắc cũng đúng. Cuộc sống của tôi bình yên mà.
Lague: Ngươi ăn gì?
SCP-13-SEEK: Thức ăn.
Lague: Cụ thể là gì? Ngươi thích ăn món gì?
SCP-13-SEEK: Tôi thích một phần bít tết tái mọng nước.
Lague: Như là thịt bò?
SCP-13-SEEK: Tôi không nghĩ là người ta làm bít tết từ sinh vật khác.
Lague: Được rồi. Ngươi là một con người cấu tạo từ mì ý và nghĩ rằng mình đang ở năm 1870.
Lague: Mấy ngày qua mệt quá.

SCP-13-SEEK: Giờ không phải năm 1870 sao?
Lague: Nếu ngươi là ta, và ngươi đang tìm kiếm gì đó hấp dẫn, thì liệu ngươi có hài lòng nếu ta phát hiện ra ngươi không?
SCP-13-SEEK: Tôi hài lòng với chính mình. Tôi nghĩ mình là người tốt. Ricky-Tony cũng là một anh bạn tốt nữa. Không gì để lo âu cả. Như thế không được à?
Lague: Đó không phải cái ta hỏi.
SCP-13-SEEK: Chắc không đấy, anh bạn? Anh có hài lòng với chính mình không?
Lague: Ta không hài lòng khi một cỗ máy đáng giá tỷ đô tìm ra ngươi.
SCP-13-SEEK: Thì, tôi đâu có muốn thế đâu. Đó cũng không phải câu trả lời cho câu hỏi của tôi.
Lague: Ta xin lỗi, nhưng ngươi không đủ tốt.
SCP-13-SEEK: Anh bạn à, mặc dù anh khá là thô lỗ, tôi mong là anh có một buổi chiều tốt lành.

(SCP-13-SEEK và ngựa của nó đồng loạt cúi đầu và di chuyển khỏi Lague.)

SEEKER.22

Số Vũ trụ Đầu vào: 932,143,994
Tham số: '' 'CÒN SỐNG' 'KETER' 'THÙ ĐỊCH' 'NGƯỜI MÁY'

Phát hiện của Seeker: Dị thể được phát hiện ở một ngôi nhà ở thành phố New York, New York, Hoa Kỳ.
Mô tả Tóm tắt: SCP-22-SEEK là một món đồ chơi nhãn hiệu Tickle-Me-Elmo có trí khôn.

Trí khôn của SCP-22-SEEK chỉ thể hiện sau một nỗ lực trò chuyện trực tiếp kèm theo hành động cù lét lên phần bụng của nó. Mặc dù dị thể nói chuyện giống như nhân vật viễn tưởng Elmo, SCP-22-SEEK không biểu hiện điểm chung với tính cách của nhân vật.

BẢN GHI
Lague: Ngươi có ăn thịt trẻ em không?

(Lague cù lét SCP-22-SEEK.)
SCP-22-SEEK: Hah-hah-hah. Hah-hah-hah. Không. Ngươi bị khùng à?

(Lague cù lét SCP-22-SEEK.)

SCP-22-SEEK: Hah-hah-hah. Hah-hah-hah. Elmo không biết loại quái vật nào lại muốn ăn trẻ con. Elmo ăn thịt người lớn cơ. Nhiều thịt hơn.
Bối cảnh: Ts. Cimmerian ra lệnh Giám đốc Lague tham dự một cuộc gặp khẩn cấp.

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»
Lague: Jer, tôi sẽ thành thật với anh, anh có nói với tôi cái gì đi nữa thì tôi cũng bực thôi.
Cimmerian: Tôi không biết phải nhỏ nhẹ như thế nào nữa. Tôi lo cho anh—
Lague: Tôi đã tự mình làm chuyện này trong cả tháng trời qua. Anh muốn tôi thực hiện bổn phận của mình. Thì tôi đang tìm kiếm những dị thể nguy hiểm nhất mà chúng ta chưa quản thúc, và tôi đang quản thúc chúng đây.
Cimmerian: Anh tìm được 25 dị thể và đa phần chúng thích ăn thịt người.
Lague: Trời đất ơi. Tôi tưởng rằng anh phải là người hiểu quy trình khoa học cơ bản chết tiệt là gì chứ! Tôi đang xử lý nó. Trước khi anh ép tôi vào cuộc gặp này, tôi đã sắp điều chỉnh xong cái máy đó rồi.
Cimmerian: Chính xác thì anh muốn tìm cái gì? Một vị thần à?
Lague: Cũng không phải thứ tệ nhất.
Cimmerian: Rồi sao nữa? Tự mình quản thúc nó à? Anh cần phải xem xét lại toàn bộ chuyện này.
Lague: Tôi sắp giải quyết được mọi vấn đề trong đời mình rồi.
Cimmerian: Tôi đã gặp các kỹ sư rồi. Họ chắc chắn rằng nếu anh vượt mức 1 tỷ vũ trụ, chuyện này sẽ trở nên vô cùng, vô cùng tồi tệ. Anh có một quả bom hẹn giờ trong Điểm của mình đấy. Anh có hiểu là mình đang đặt bản thân và những người xung quanh vào một mối nguy hiểm lớn đến mức nào không?
Lague: Hết hôm nay là tôi xong rồi. Tôi chỉnh vài tham số là nó sẽ cho tôi chính xác những gì mình muốn. Lần cuối luôn, thề đó. Tạm biệt!

(Giám đốc Lague rời đi.)

«KẾT THÚC BẢN GHI»
Bối cảnh: Giám đốc Lague triệu tập một cuộc gặp với toàn bộ nhân sự Điểm-322 để trình bày dị thể kế tiếp được phát hiện bởi Seeker.

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»
Lời mở đầu: Lague ra lệnh cho tất cả nhân sự Điểm-322 tập trung tại Phòng thử nghiệm Seeker.
Lague: Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao tôi lại gọi mọi người đến đây. Bởi hôm nay, tôi đã đạt được thành tựu vĩ đại nhất của mình. Dị thể cỗ máy tuyệt vời này phát hiện ra ngày hôm nay sẽ không phải là quái vật ăn thịt người mà thay vào đó sẽ Kiệt Tác của tôi, và của mọi người.

(Tiếng vỗ tay rải rác.)
Lague: Công trình này đã tốn rất nhiều sức lực. Thậm chí có thể là quá nhiều. Tôi đã hiệu chỉnh Seeker hoàn hảo—
Coix: Thứ đó sẽ phát nổ.
Lague: Anh có cần phải bi quan đến thế không? Mọi thứ đã được thiết lập, đã nhập các tham số, và tôi còn chỉnh lại bộ ổn định để xử lý lỗ sâu.
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: HẢ?
Lague: Giờ tôi chỉ cần nhấn nút—

(Đường truyền máy quay bị ngắt.)

«KẾT THÚC BẢN GHI»

Hai người tiến vào khu vực tăm tối nhất của hành lang. Không còn ánh đèn vàng từ những quả cầu khi nãy nữa mà là những ánh đèn nhỏ, yếu ớt tựa như những mảnh kính vỡ.
SCP-8000: Với anh thì chuyện này chưa diễn ra. Tôi đã kéo anh ra trước khi nó diễn ra, nhưng quyết định của anh đã dẫn đến cảnh tượng này.

Các kệ sách ngày càng trống rỗng.
SCP-8000: Toàn bộ chuyện này sẽ diễn ra nếu tôi thả anh ra và để anh đi một mình. Anh có nhớ cuộc gặp trước khi tôi xuất hiện không?
Lague: Không. Ý ta là, ta nhớ là có cuộc gặp, nhưng không nhớ nội dung của nó.
SCP-8000: Tôi luôn tò mò tại sao chuyện này diễn ra với những nhà du hành mệt mỏi đi cùng tôi. Họ hay quên.

SCP-8000 và Lague tiếp cận kệ cuối cùng. Trước họ chẳng có gì ngoài hư không. Chỉ có đúng một cuốn sách nằm trên kệ này. Nó màu trắng, không có bìa sau, và dường như nó đã bị cháy.
SCP-8000: Đọc đi.

Một buổi trò chuyện với người bạn đang lo lắng.

Một sự can thiệp nửa vời.

Một đề xuất dự án.

Sự dối trá với Hội đồng Giám sát viên.

Sự cứng đầu trơ tráo của một người đàn ông và quan niệm rằng mình là người duy nhất có thể tự mình giải quyết.

Bốn sinh vật không đạt được tiêu chuẩn vô lý.

Sự cứng đầu của người đàn ông bùng lên khi đối mặt với người cuối cùng muốn giúp đỡ mình.

Một sai lầm có thể tránh khỏi.
SCP-8000: Anh có biết mình đang ở đâu không?
Lague: Ta—

Giám đốc Lague và SCP-8000 xuất hiện trong một miệng núi lửa dọc theo bờ sông có cổng. Các mảnh tinh thể, các khối bê tông, cốt thép và kính rải rác quanh họ. Không khí nóng và có nồng mùi lưu huỳnh. Lague nhìn xung quanh, nỗi sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt anh.
SCP-8000: Tôi biết là anh biết.

[…]
Lague: Chuyện gì đã xảy ra?
SCP-8000: Máy Seeker đã bị phát nổ, anh Paul. Nó sụp đổ lên chính nó. Tôi biết rằng lỗ sâu là một thứ rất bất ổn. Nhưng anh đã xây dựng cỗ máy để chịu được rất nhiều lực. Anh đã vượt qua ranh giới đó trong cuộc tìm kiếm vinh quang không đáy của mình. Anh đặt những tham số vốn không tồn tại trong bất kỳ vũ trụ nào đã biết — một cụm tham số cụ thể đến mức bất khả thi — nó phát nổ.

Lague đi vòng quanh, tìm thấy quần áo rách nát và thiết bị phòng thí nghiệm.
SCP-8000: Điểm của anh đã không còn.

Lague bắt gặp những mảnh gỗ từng thuộc về bàn làm việc của mình.
SCP-8000: Nhân sự của anh đã chết.

Anh đào bới đống bùn lên và tìm thấy dây đeo thẻ từ Điểm-322 của mình.
SCP-8000: Anh đã chết.

(Im lặng.)
SCP-8000: Anh Paul?
Lague: Ngươi nói chuyện này sẽ xảy ra. Vậy, nó đã xảy ra chưa?
SCP-8000: Trong dòng thời gian mà anh không gặp tôi thì nó đã xảy ra.
Lague: Ngươi ngăn nó không xảy ra à?

SCP-8000: Tôi không ngăn gì cả, anh Paul à. Tôi chỉ bị thu hút đến anh vì thảm kịch này. Tôi thấy cái chết và sự hủy diệt mỗi ngày cả; hầu như đều liên quan đến các nhóm người đưa ra quyết định dựa theo các sự kiện trong quá khứ mà tôi có thể xem xét và hiểu được lý do để làm thế, nhưng tôi đã nói với anh rằng anh là một trường hợp độc nhất. Tôi đã xem qua tiểu sử của anh, hy vọng tìm thấy một sự kiện nào đó có thể giải thích những gì đã xảy ra, nhưng lại không có. Mỗi bước trong đời mình, anh đều lờ đi sự nghi ngờ của mình và lời khuyên của người khác. Anh để những thói xấu của mình dần bùng thành một ngọn lửa không thể bị dập tắt, và nó gây ra chuyện này.
Lague: Tại sao? Ta xin ngươi, hãy để ta sửa chữa nó! Ta có thể sửa được. Ta biết mình có thể. Ngươi có thể cho ta cơ hội đó, chỉ cần— chỉ cần đưa ta trở lại!
SCP-8000: Tôi tưởng rằng mình có thể, có thể ngăn chặn nó. Tôi có thể can thiệp ngay khi anh tự mình chỉnh sửa cỗ máy và xem thử liệu tôi có thể giúp anh nhận ra lỗi lầm của mình không. Cimmerian là dây cứu sinh cuối cùng của anh. Bắt đầu từ đó là lẽ đương nhiên.
Lague: Ôi chúa ơi, ta không thể tin được. Chuyện quái quỷ này không thể xảy ra được.
SCP-8000: Tôi đã thử, anh Paul à. Tin tôi đi, nhưng anh là một người cố chấp. Anh không tiếp thu những gì tôi đã cố gắng cho anh xem.
Lague: Ta hiểu rồi. Ta hiểu mọi chuyện rồi; ta chỉ là một thằng khốn không biết đối mặt chính mình. Ta là một thằng phá hoại. Nhưng biết rồi thì được gì chứ? Đó là bản chất của ta rồi. Ta sẽ không bao giờ toại nguyện, và đó là điều không thể thay đổi.
SCP-8000: Chính lối nghĩ đó đã khiến anh rơi vào tình thế này đây.
Lague: Ta không thể tự mình khắc phục chuyện này.
SCP-8000: Anh có thể làm được. Anh cần phải suy ngẫm về chính mình; suy ngẫm những gì tôi đã thấy. Anh đạt được thành công, nhưng anh cần phải trân trọng nó.
Lague: Bằng cách nào? Làm thế nào ta có thể khắc phục chuyện này sau tất cả mọi thứ ngươi đã thấy?
SCP-8000: Tôi thấy một đứa trẻ không tin vào bản thân mình trở thành một người đàn ông không thể đương đầu với suy nghĩ rằng không ai tin vào mình. Mặc cho toàn bộ chuyện này, anh hãy nhìn lại mình đi.

SCP-8000 vẽ logo Batman trên cát bằng chân chèo. Đôi mắt Lague rưng rưng nước mắt.
SCP-8000: Tôi không muốn anh đau khổ thế này đâu, anh Paul à. Hãy rời khỏi nơi này thôi.

SCP-8000 đóng cuốn sách lại. Hai người trở về thư viện. Không khí tĩnh lặng hơn, và những mảnh ánh sáng đã tan biến, để lại hai người trong bóng tối.
Lague: Ta không hài lòng với chính mình. Chưa từng.

Các kệ sách rung chuyển.
SCP-8000: Tôi biết.
Lague: Ta không thể để chuyện này xảy ra. Ta không thể. Ta— Ta không phù hợp để xử cái vụ chết tiệt này được.
SCP-8000: Hầu hết chúng ta đều thế cả, nhưng rồi chúng ta đều tìm ra cách của mình. Anh cũng vậy.
Lague: Ta không thể để tất cả công sức và thời gian đó thành công cốc được. Ta không thể để mọi thành tựu mình đạt được biến thành một miệng núi lửa giữa hư không. Ta không thể làm cái vỏ rỗng tuếch mỉm cười cho qua những vấn đề do mình tạo ra.
SCP-8000: Anh có tin tưởng chính mình không?
Lague: Lạy Chúa, ta bị cái gì vậy?

Các kệ sách rung chuyển dữ dội. Tiếng lộp cộp vang vọng khắp hành lang khi những cuốn sách nhảy múa trên kệ và rơi xuống sàn.
SCP-8000: Anh có thể có vấn đề của mình, nhưng anh có khả năng khắc phục tất cả những chuyện này.
Lague: Trời ơi. Đó là nơi ta sinh sống và kết bạn. Mọi nỗ lực của ta đều ở trong tòa nhà đó. Đó là thành công của ta. Đây là thành công của ta. Ta dành quá nhiều thời gian khóc lóc vì không thể đối diện vì những gì mình đã làm.

Mặt đất bên dưới hai người rung chuyển. Sàn nhà dưới chân Lague nứt như thể bị một lực lớn đập xuống. Tiếng sách rơi xuống sàn phía sau họ như mưa đá. Những dây leo và tán lá lót các kệ đung đưa như thể đang bị gió bão thổi bay.
SCP-8000: Anh có tin tưởng chính mình không?
SCP-8000: Anh Paul à. Anh có tin tưởng chính mình không?
Lague: Ta tin tưởng chính mình. Ta có thể khắc phục chuyện này.
SCP-8000: Vậy mới phải chứ.

Lague: Ta không thể sống như thế này nữa. Ta mệt mỏi vì cảm thấy mình không bao giờ đủ tốt. Ta không thể cứ nhìn người khác hạnh phúc và thấy buồn thay vì hạnh phúc cùng họ được. Ta đủ tốt. Từ trước đến giờ ta đã luôn đủ tốt.

Đột nhiên, những kệ sách trống phía sau Lague bùng lên ánh sáng. Chúng không còn rung chuyển nữa. Những cuốn sách bay về vị trí ban đầu của chúng trên kệ. Những tán lá trở lại trạng thái bình thường. Các vết nứt vẫn còn dưới chân Lague.

Các kệ trống trước đây giờ đây chứa đầy hàng trăm cuốn sách trắng với nhiều kích cỡ và hình dạng khác nhau. Lague kinh ngạc nhìn chúng.
Lague: Đây là gì?
SCP-8000: Đây là những ký ức chưa được viết. Cuộc sống của anh không còn chấm dứt sớm nữa. Bây giờ, anh có thể trở về nhà với bạn bè và công việc của mình. Anh có thể thành công theo cách riêng của mình và điền vào những cuốn sách này.
Lague: Mọi thứ đã định sẵn ư?

SCP-8000: Không, anh Paul. Đây là những cuốn sách trống để viết và chứa đầy những lựa chọn anh có thể thực hiện. Anh có thể quay về và bỏ qua mọi lời khuyên và kiến thức tôi đã cho anh, và những cuốn sách này sẽ biến mất một lần nữa. Hoặc, anh có thể quay lại và cho tôi thêm vài cuốn để bắt kịp. Tất cả tùy thuộc vào anh cả.

TÀI LIỆU ĐƯỢC THU HỒI 8000.9-10
22/03/2024
Bối cảnh: Ts. Cimmerian ra lệnh Giám đốc Lague tham dự một cuộc gặp khẩn cấp.

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»
Lague: Jer, tôi sẽ thành thật với anh, anh có nói với tôi cái gì đi nữa thì— Ôi mẹ ơi. Trời đất ơi!

(Giám đốc Lague ngồi đối diện Ts. Cimmerian.)
Cimmerian: Anh bị hưng cảm à.

Lague: Chắc thế! Ôi, tạ ơn trời.
Cimmerian: Nghe này, Paul, tôi không biết phải nhỏ nhẹ như thế nào nữa. Theo những gì tôi đã chứng kiến và đọc trong tháng qua thì có vẻ anh không hợp với vị trí này. Dự án này là một quả bom hẹn giờ. Tôi lo về sự an toàn của mọi người trong Điểm này, và quan trọng hơn, là về sự an toàn của anh đấy.
Lague: Ừ tôi biết, anh nói đúng.
Cimmerian: Anh nghiêm túc đấy à?
Lague: […] Ừ.
Cimmerian: Ồ. Được rồi. Tôi thấy như mình đang nhìn anh khổ sở trong im lặng vậy. Làm ơn, lần cuối cùng đấy, hãy nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra.
Lague: Tôi—

[…]
Lague: Lẽ ra tôi nên nghe lời anh. Tôi biết là anh chỉ muốn giúp.
Cimmerian: Tôi vẫn muốn.
Lague: Tôi xin lỗi vì đã phớt lờ, không chỉ anh, mà từ mọi người nữa. Cả đời tôi đã mắc kẹt trong cái vòng luẩn quẩn của ghen tị và tự ti này. Tôi chỉ thoát khỏi nó nhờ sự quan tâm chân thành của mọi người.
Cimmerian: Thì, tôi sẽ không ngồi đây và đợi anh nói câu này đâu.
Lague: Anh không tưởng tượng được tôi vừa trải qua chuyện gì đâu. Có một con hải cẩu và— và—

(Cimmerian nhướn mày.)
Lague: Tôi không có điên. Có con hải cẩu, rồi tôi đi vào cái thư viện này—
Cimmerian: Tôi có cần gọi người đến không?
Lague: Kệ đi. Không quan trọng.
Cimmerian: Tôi đang rất bối rối đây.
Lague: Vài tuần trước, anh bảo tôi rằng anh muốn giúp tôi.
Cimmerian: Và tôi vẫn muốn.
Lague: Theo tôi thì toàn bộ chuyện này bắt đầu từ khi tôi hoàn thành đề xuất 001 của mình.
Cimmerian: Đó là những thành tựu lớn. Theo những gì tôi nghe thì anh hài lòng với nó.
Lague: Ừ, tôi hài lòng mà. Nó là thành tựu vĩ đại nhất của tôi. Tôi soạn nó xong và đăng lên, nhưng – kiểu như – không còn gì nữa. Nó được các đồng nghiệp của tôi đánh giá cao, tôi được Hội đồng chấp thuận, và tôi phải vất vả lắm mới hoàn thành nó. Thành quả đáng với công sức tôi bỏ ra. Vào giây phút tôi nhấn nút đăng, tôi ở trên đỉnh của thế giới. Rồi… chỉ có thế. Xong rồi. Rồi tôi quay về thực tại— tôi lại kẹt trong công việc bình thường đơn điệu.
Cimmerian: Anh hiểu rằng không phải lúc nào anh cũng được làm những dự án lớn kiểu này, đúng không?
Lague: Không— Ý tôi là, giờ thì hiểu rồi. Tôi cảm thấy là từ đó mọi chuyện chỉ xuống dốc thôi.
Cimmerian: Cũng phải thôi. Anh đang quay về công việc thường ngày của mình nên có thể sẽ không quen.
Lague: Tôi cảm thấy như mình đã đạt đến đỉnh cao nghiên cứu của mình từ tám năm làm Giám đốc Điểm. Tám năm! Tôi không thể rũ bỏ cảm giác sợ hãi bao trùm mọi thứ. Chúng ta có những người bất tử trong Tổ Chức. Tôi không thể tưởng tượng rằng phần còn lại của cuộc đời tôi, hoặc một cuộc sống được kéo dài, có thể được dành để theo đuổi một tầm cao mà có thể không bao giờ xuất hiện nữa. Mặc cho 'dự án lớn' đối với anh là gì đi nữa, một cái gì đó như một đề xuất được xuất bản sẽ đặt ra một tiêu chuẩn và kỳ vọng mới, và tôi không thể chạm đến chúng. Tôi sẽ không bao giờ có thể chạm đến được.
Cimmerian: Và đó là—
Lague: Nó giống như những công việc hàng ngày vậy — những thứ đóng vai trò là bước đệm cho những thành tựu lớn hơn này đã trở thành một vòng lặp không bao giờ kết thúc — một lời nhắc nhở vĩnh viễn rằng tôi không còn ở trên đỉnh nữa. Trách nhiệm của công việc quay lại và nhắc nhở tôi rằng thành tựu lớn lao này chỉ là một khoảng dừng ngắn. Tôi không thể chịu được.
Cimmerian: Tôi hiểu mà. Thành thật mà nói thì anh không phải người duy nhất trải qua cảm giác đó đâu.
Lague: Tôi biết, nhưng nó không bao giờ cảm thấy như vậy trong thời điểm này.
Cimmerian: Cũng phải thôi.
Lague: Anh biết tôi nhận ra điều gì không?
Cimmerian: Hm.
Cimmerian: Giờ anh có cơ hội để sửa chữa điều đó đấy.
Cimmerian: Paul, sau cùng thì, bất chấp tất cả mấy thứ chính trị và nhảm nhí mà chúng ta đặt ra cho chính mình và lẫn nhau, tiêu chuẩn của anh là do chính anh đặt ra.
Lague: Trời, tôi biết rồi. Anh không cần phải nhắc lại nữa đâu.
Bối cảnh: Giám đốc Lague triệu tập một cuộc gặp với toàn bộ nhân sự Điểm-322.

Lague: Đó chưa từng là đề xuất của tôi. Tôi không giải quyết được gì cả. Lý do duy nhất tôi thành công từ cái đống hổ lốn đó là nhờ mọi người ở đây ủng hộ và tin rằng tôi có một cái gì đó đáng để viết. Họ là những người đã lo các quy trình quản thúc với tôi; giúp tôi bình tĩnh khi tôi lo rằng tôi sẽ mất công việc này, vậy mà tôi lại phớt lờ bọn họ trong suốt đống lộn xộn do tôi tạo ra trong tháng qua. Tôi ước gì mình đã nhận ra sớm hơn.
Lague: Tôi biết. Tôi biết tôi sẽ không bao giờ loại bỏ được cảm giác đó; nó đã nằm trong tôi suốt cuộc đời mình, và nó đã đưa tôi lên tầm cao mà tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được. Tôi không thể nhìn thấy những tác hại đi kèm với nó; Những mối quan hệ đã mất, thời gian lãng phí, cái cảm giác rằng mọi chuyện sẽ không bao giờ tốt hơn được. Tôi có thể đối phó với nó. Tôi đã làm thế từ ngày đầu, nhưng tôi đã để nó hủy hoại mình một lần rồi. Nó không xảy ra thêm lần nào nữa. Tôi sẽ không để nó tái diễn.

«KẾT THÚC BẢN GHI»

«BẮT ĐẦU BẢN GHI»

Lời mở đầu: Lague ra lệnh cho tất cả nhân sự Điểm-322 tập trung tại Phòng thử nghiệm Seeker.
Lague: Tôi biết rằng lúc trước mình là một tên khốn.
SCP-5595: TIẾNG HO. VẪN VẬY. TIẾNG HO.
Lague: Cảm ơn. Tôi đã làm rối mọi chuyện lên cả. Tôi xin lỗi, tôi biết rằng mọi người đều có ý tốt cả. Tôi đã quá lo lắng và làm ảnh hưởng đến mọi người chỉ vì lý do duy nhất mà tôi có thể. Đó không phải cách hành xử của một lãnh đạo.
Coix: Paul, chúng tôi rất cảm kích, nhưng cỗ máy đó vẫn cực kỳ bất ổn.
Lague: Tôi biết. Anh không biết nó bất ổn đến mức nào đâu.

(Tiếng bàn tán giữa các nhân sự.)

Lague: Mọi thứ sẽ ổn thôi. Xin đừng lo lắng gì cả. Có một con hải cẩu— quên đi. Nói ra chỉ khiến tôi trông điên khùng hơn thôi. Chúng ta sẽ cùng nhau khắc phục chuyện này.
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Chúng ta cần hạ giới hạn vũ trụ xuống 0 rồi kích hoạt lại nó. Làm thế sẽ ổn định lại mọi thứ.
Lague: Hiểu rồi.

(Lague kích hoạt Giao diện Đồ họa Người dùng. Anh hạ số vũ trụ được quét còn 1.)
Lague: Đúng chưa?
Nghiên cứu Trưởng Engr Hartwell: Ừ. Khởi động nó lại ngay đi.

SEEKER.25

Số Vũ trụ Đầu vào: 1
Tham số: N/A
Phát hiện của Seeker: Dị thể được xác định tại bầu trời trên Điểm-322.
Coix: Cũng được đấy.
Lague: Đúng là nó.

«KẾT THÚC BẢN GHI»

Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-8000 hiện chưa được quản thúc.
Mô tả: SCP-8000 là một thực thể không xác định trông giống Hải cẩu cảng biển thon dài (Phoca vitulina), có chiều dài ước tính từ 75 đến 150 mét. Các dị tính cụ thể của SCP-8000 hiện chưa được biết; dựa trên lời kể của các nhân chứng, SCP-8000 có khả năng tự bay bằng những phương thức chưa xác định.

Nguồn gốc của SCP-8000 hiện chưa được xác định, vì thực thể này đã biến mất khỏi tầm nhìn ngay sau khi được phát hiện. Một máy bay của Tổ Chức đã được điều đến vị trí cuối được biết của SCP-8000, chỉ để phát hiện ra một lổ hổng ngoại không gian nhỏ tự đóng còn sót lại trong thực tại.


Unless otherwise stated, the content of this page is licensed under Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 License.